Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

Bé 3 tuổi chăm mẹ chết mòn trên giường bệnh!

    Mấy hôm nay thấy đường link này hiện trong YM của con gái Hà, vì bận việc nên tôi vẫn chưa click vào để xem bài gì mà con gái đưa đường link vào cái dòng slogan nhỏ ở Yahoo của nàng như thế! Sáng nay tranh thủ click vào xem thì thấy bài báo này.

    Thật là thương tâm quá cho một cuộc đời !

    TTM
    PP. 14/10/2011

    Photobucket

    http://vnexpress.net/gl/doi-song/cau-chuyen-cuoc-song/2011/10/be-3-tuoi-cham-me-chet-mon-tren-giuong-benh/

    Bé 3 tuổi chăm mẹ chết mòn trên giường bệnh.


    Trên chiếc giường ọp ẹp, ngày ngày cậu bé 3 tuổi rưỡi vừa bóp tay bóp chân, lúc lại lấy nước, pha sữa, bón cháo cho người mẹ nằm co quắp, teo tóp.


    Gần một năm nay, người dân ấp 7 xã Phú Ngọc huyện Định Quán (Đồng Nai) rơi nước mắt chứng kiến cảnh cậu bé Nguyễn Gia Huy (3 tuổi rưỡi) chăm sóc người mẹ bị cắt cụt tay phải, tay trái teo lại như một khúc xương khô và phải ăn nằm một chỗ chờ chết vì gãy đốt sống sau tai nạn giao thông.

    Sau buổi đến trường, bé Gia Huy trở về chăm sóc mẹ tàn phế. ảnh: Nguyễn Ngọc
    Sau buổi đến trường, bé Gia Huy trở về chăm sóc mẹ tàn phế.
    Ảnh: Nguyễn Ngọc

    Cuộc đời bất hạnh của chị Nguyễn Thị Thắm (25 tuổi) - mẹ của cháu Huy khiến người dân ở xã Phú Ngọc xót thương.


    Là con đầu trong gia đình có 3 chị em, bố mẹ làm rẫy ở xã Phú Ngọc, từ nhỏ Nguyễn Thị Thắm đã phải chịu nhiều thiệt thòi. Sau khi học xong lớp 9, Thắm phải nghỉ học để cùng với cha mẹ ra sức làm rẫy, lo cho 2 đứa em ăn học. Cũng như gia đình khác, những ngày tháng cuốc đất, đào rẫy ở Phú Ngọc không thể giúp được gia đình Thắm thoát nghèo.

    Năm 2001, Thắm khăn gói lên TPHCM làm công nhân may mặc, mong cho cuộc sống đắp đổi qua ngày và có thêm đồng lương ít ỏi để phụ giúp cha mẹ lo cho hai đứa em đang tuổi ăn, tuổi học.

    Những ngày tháng xa nhà, Thắm quen một người đàn ông hơn nhiều tuổi làm công nhân cùng xí nghiệp. Mặc dù vậy, bao nhiêu ước mơ về một tình yêu đầu đời của cô nhanh chóng bị dội một gáo nước lạnh khi gã đàn ông lộ diện là một tên họ "Sở". Ngay khi biết tin Thắm có thai, gã đánh bài chuồn bằng cách giả vờ về quê xin cưới rồi bặt vô âm tín.

    Đau đớn, tủi nhục nhưng thương con, chị Thắm quyết tâm làm lụng và dành tiền nuôi bé. Sinh xong, vì không đủ tiền trang trải cho cuộc sống của hai mẹ con, nên chị gửi con về quê Phú Ngọc cho bà ngoại trông nom, nuôi nấng. Số tiền lương công nhân ít ỏi hàng tháng, chị dành hết gửi về mua sữa nuôi bé, thi thoảng phóng xe máy về thăm con.

    Tháng 9/2010, trong một lần chạy xe như thế, chị va quệt với một xe máy khác rồi ngã xuống đường, bị một xe tải dằn qua... Tai nạn đã khiến hai tay, hai chân chị cùng nhiều xương sườn bị gãy nhiều khúc. Đốt sống lưng cũng bị gãy không thể phục hồi.

    Sau 4 tháng điều trị trong Bệnh viện Chợ Rẫy, trải qua hàng chục cuộc phẫu thuật lớn nhỏ, các bác sĩ giữ được mạng sống cho chị nhưng phải cắt cụt tay phải, tay trái bị teo cơ, hai chân liệt hoàn toàn... Từ một cô gái phơi phới sắc xuân, chị Thắm trở thành một người tàn phế, suốt ngày nằm bất động.

    "4 tháng điều trị cho con khiến vợ chồng tôi vốn đã nghèo lại càng trở nên túng quẫn. Thương con nhưng không có cách nào khác hai vợ chồng đành phải đưa con về quê nằm chờ chết", trong ngôi nhà lụp xụp, bà Nguyễn Thị Minh Thành (60 tuổi), mẹ chị Thắm ôm mặt khóc rưng rức.

    Từ ngày đó, chuyện đưa đón cháu Gia Huy đi nhà trẻ đến việc ra đồng làm rẫy rồi chăm sóc cho đứa con gái nằm một chỗ, hai vợ chồng nghèo cứ lần lượt thay nhau.

    Thương mẹ, cháu Gia Huy rất chăm ngoan. Hằng ngày sau khi trở về từ lớp học mầm non, bé chỉ quanh quẩn bên mẹ. Trên chiếc giường ọp ẹp, ngày ngày cậu bé 3 tuổi rưỡi vừa bóp tay bóp chân, lúc lại lấy nước, pha sữa, bón cháo cho người mẹ nằm co quắp, teo tóp.

    "Cháu còn nhỏ nhưng biết thương mẹ lắm, khi mẹ đau đớn, nó chạy ngược chạy xuôi lo lắng như người lớn, lúc lại òa khóc vì thương mẹ, lúc chạy lại động viên dỗ dành cho mẹ đỡ đau", một người hàng xóm của gia đình bà Thành tâm sự.


    Đã nhiều lúc thương cha mẹ già, thương con bé bỏng, chị Thắm muốn tìm đến cái chết, nhưng khi được con trai động viên chị lại nuốt nước mắt sống tiếp. "Mẹ cháu không chết đâu, sau này con sẽ chăm ngoan, học thật giỏi, kiếm thật nhiều tiền để chắp lại tay cho mẹ. Mẹ không được chết, mẹ phải sống với con", bé Gia Huy chạy lại ôm chầm lấy mẹ khi nghe người lớn nói đến chuyện chết chóc.

    Sau 1 năm chăm con trên giường bệnh, gia đình bà Thành trở nên kiệt quệ. ảnh: Nguyễn Ngọc
    Sau một năm chăm con trên giường bệnh, gia đình bà Thành trở nên kiệt quệ. Ảnh: Nguyễn Ngọc


    Sau một năm chăm lo thuốc thang cho con gái nhưng bệnh tật vẫn chưa có gì tiến triển, hai vợ chồng bà Nguyễn Thị Minh Thành - ông Nguyễn Lưu Trợ đã kiệt quệ, những thứ có thể bán được đều đã bán để mua thuốc cho con gái.

    Xót xa cho con, ông bà lại càng thương đứa cháu bé bỏng. "Vợ chồng tôi như lá vàng trên cây, chưa biết rụng xuống bất cứ lúc nào. Khi đó, chỉ lo cho đứa con gái đang chờ chết và cháu Gia Huy bé bỏng không có người chăm sóc mà thôi", bà Thành tâm sự.


    Ủy ban nhân dân xã Phú Ngọc huyện Định Quán (Đồng Nai) xác nhận, từ khi bị nạn, gia đình hai mẹ con chị Thắm - cháu Huy được xếp vào diện hộ nghèo vì gia cảnh quá bi đát và rất cần sự hỗ trợ của những tấm lòng hảo tâm.


    Độc giả hảo tâm xin liên hệ:
    Bà Nguyễn Thị Minh Thành (mẹ chị Thắm) - Số nhà 17/2, ấp 7, xã Phú Ngọc - huyện Định Quán - Đồng Nai. Số tài khoản: 5907205038027 - Ngân hàng Nông nghiệp và phát triển nông thôn chi nhánh huyện Định Quán - Đồng Nai (chủ tài khoản: Nguyễn Thị Minh Thành). Điện thoại: 01657.448.863.

    Nguyễn Ngọc - Trường Long

10 nhận xét:

  1. Bống đọc tin này trên báo rồi .Thây tội nghiệp gì đâu

    Trả lờiXóa
  2. Vâng, tin trên báo như dòng người cứ đi qua, rồi mong ai đó ngoái lại Bống nhỉ.!
    M treo lên để nhắc mình nên ngoái nhìn lại.

    Trả lờiXóa
  3. Mong anh chàng họ Sở ấy, biết tin mà về lo cho con trai..hix.

    Trả lờiXóa
  4. Tình trạng cô ta như vậy. Chính phủ có giúp được gì cho cô ta không chị. Hảo tâm thì giúp được nhưng biết bao nhiêu mới có thể nuôi sống cả nhà cô ta được. Nếu như chị post bài này chị nên vận động mọi người quen biết bạn bè tiền chị mang số tiền đó đến tận nơi chị bày vẻ cho gia đình cô ta làm gì để mưu sinh . Vì có giúp thì nên giúp cần câu cho người ta tự câu mồi chứ không ai có thể tự đi câu mồi mà nuôi mãi hoài được.
    1 khi đã giúp thì giúp đúng nghĩa là giúp chứ không phải thương xót thảy đồng tiền ra cho bố thí cho xong rảnh nợ sau đó ra sau mặc kệ coi như đã có giúp rồi

    Trả lờiXóa
  5. Chieukim ơi! chính phủ là UBND xã Phú Ngọc đó em.

    Trả lờiXóa
  6. Không có cái khổ nào giống cái khổ nào phải không M . Mong sao tấm lòng những người có đời sống quá dư dã ngoái nhin lại .

    Trả lờiXóa
  7. Làm sao để cuộc đời hết khổ hết những nỗi thương tâm đây.. chỉ là thấy để xót xa.

    Trả lờiXóa

Bạn từ đâu đến..



Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

free counters


Pageviews: 374,323 - 23/09/2016

Sắc tím Đài Đông

Sắc tím Đài Đông

Sương khói




Suy tư vầng trán thêm gầy
Em ơi! khói thuốc vàng tay vẫn buồn..





Và mây vẫn trôi giữa dòng đời.......
................ bụi bặm...
..... Người đi qua đời.. chợt.. ...
............cũ đến chẳng còn quen.......
................. TTM