Thứ Ba, 31 tháng 5, 2011

CHIỀU VỀ rồi đó Bà già ơi !!!!!





    Chả là bà già lại về phép, về nhà nghỉ thì rất muốn buông bỏ công việc riêng chung ra ghê lắm... nhưng chắc tại cái số nó khổ vì công việc.

    Ôi! rất muốn hẹn hò đi chơi với bạn bè nhà mình lắm đó..

    Các con biết thế, nên buổi sáng các con hẹn với mẹ là chiều mẹ sắp xếp đi shopping với các con. Thế là chiều út Lâm về sớm chở mẹ đi chơi.. và nói với mẹ rằng chờ anh chị hết giờ làm việc thì đi chụp hình cho mẹ, cho mẹ trốn tí GIÀ vào những tấm hình này.. (giời ạ! già thật rồi còn gì..)

    Thế là khuya nay có album này ra đời.. cũng nên lưu vào đây để ngắm nhìn lại cho rõ cái bản lai diện mục của chính mình nhỉ !!

    Bà già với bức sunflower và cái cầu thang ở ngôi nhà của chính mình..



    Bà già đứng trước cổng nhà mình mà ngước mắt nhìn bầu trời..bao la..



    Nói với các bạn nghe và đừng cười bà già nhé vì bà già cũng thích điệu lắm đó, làm điệu để cảm thấy mình sẽ đỡ già tí í mà...



    Út Lâm đưa bà già đến một con đường vắng ngay bên hông đại lộ đông tây để chụp hình, còn nói mẹ nhảy lên để chụp nữa chứ..hihi làm bà già cười quá chừng luôn.....



    Bà già nói "thôi hai mẹ con mình chụp chung đi con", thì Lâm nói "có rồi đây nè mẹ.." hihi .. thế là hai mẹ con có chung mấy tấm hình như thế này..





    Hình như từ rất lâu rất lâu rồi, hễ ra đường đi với các con thì bà già cứ phải ngồi ở phía sau như thế này nè.. thật là tội nghiệp hết sức đó nha.. làm cho bà già đã già lại già thêm đó.!



    Và bà già chỉ được ngồi lên xe để làm cảnh ..chụp hình thôi.. hihix.



    Út Lâm bắt bà già đứng ra giữa đường để chụp cho thấy phía sau lưng là con đường ... đường đời dài hun hút phía sau lưng...thật là dài lắm đó.. nhưng dù sao thì mình cũng đã đi qua rồi nhỉ!



    Út Lâm nói "Mẹ nhảy lên đi mẹ.. ", giời ạ, thế là bà già cười quá chừng chừng luôn.. mà sao "cười.." ra được thì thấy đỡ cái đau ở trong ngực ghê đó nha.

    Chả là mấy tuần này cái lồng ngực của bà già, nơi mà có quả tim ở trong đó nó cứ bị đau đau khó thở lắm.. mà đi đo điện tâm đồ thì bs nói kg sao cả, bác sĩ tìm không ra bệnh, thế mà chiều nay Lâm làm cho mẹ cười.. cười quá chừng trong suốt buổi chụp hình, thế mà tự nhiên lại thấy đỡ đau đó nha.. té ra một nụ cười bằng mười... mấy thang thuốc bổ luôn đó.. hihi..



    Và Lâm ngừng tiếp ở địa điểm này. Con đường này là đại lộ đông tây đó, mọi người ra đây tập thể dục và nghỉ mát .. còn mình thì đứng đây chụp những tấm hình. Thấy Bà già điệu ghê chưa...



    CHIỀU RỒI ĐÓ BÀ GIÀ ƠI!
    Vâng hoàng hôn đã ngả ở cuối chân trời rồi.. chiều thật rồi.. bà già cũng thấy buổi chiều về với mình rồi đó..



    Thôi đành QUÊN CHIỀU SAU LƯNG ĐI VẬY..



    Và KHẼ cười một nụ với buổi CHIỀU CỦA CHÍNH MÌNH..



    Vâng, thế là sau khi khẽ cười một nụ với mình, bà già lại tiếp tục lên đường để tiếp tục tiến về phía trước.. với bao là nhiệm vụ nè.. vì con trai và con dâu đang đợi mẹ ở nơi hẹn mà...



    Tối về tới nhà lại còn chụp thêm đóa hoa Tú Cầu và hoa Tường Vi ở phòng của Út Lâm.. nhìn xinh ghê chưa!!





    Vậy đó, tháng năm đã trôi qua rồi... Mặc cho chúng ta lặn lội bôn ba với cuộc đời thì vạn vật vẫn cứ sinh sôi nảy nở, ngày tháng cứ dần trôi qua..phía trước là con đường mà ta phải bước tới.. và ta sẽ đi qua, dù sóng gió bão bùng hay trăng thanh gió lặng... thì rồi ta cũng nhẹ nhàng mà đi qua thôi..

    TTM
    SG. 31/05/2011
    Tản bút trong buổi chiều nay...


Đọc tiếp ...

TTM một mình..




Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2011

"Thấy Phật"

http://www.dohongngoc.com/web/doc-sach/nhan-ngay-ph%E1%BA%ADt-d%E1%BA%A3n/



    Thư gửi Cao Huy Thuần
    Đọc “Thấy Phật”

    Anh Cao Huy Thuần ơi,

    Tôi viết thư này cho anh đúng vào ngày Phật Đản, cũng ngộ! Tình cờ thôi. Tôi mới nhận được cuốn Thấy Phật của anh hôm qua, đọc và viết liền cho anh vài “cảm xúc”, kẻo nguội. Nhìn lại lịch, thì ra là ngày Phật đản!

    Tôi mừng cho anh, anh Thuần à, mừng anh đã “thấy Phật”, à mà không, anh thấy pháp thân của Phật, à mà không nữa, anh thấy Như Lai.

    Phật là Như Lai nhưng Như Lai không phải Phật. Như Lai là Như Lai. Là cánh hoa mai nở thiên thu giữa đêm trừ tịch, là cánh hoa đào “năm ngoái” vẫn còn cười với gió đông.

    Thật ra anh biết đó, làm gì có hoa đào năm ngoái. Hoa đào thiên thu thì có, đời đời kiếp kiếp, chẳng sinh chẳng diệt thì có. Nó cứ việc nở với gió đông và ngộ thay, nó cười mỉm, cười mũi vào anh chàng thi sĩ ngờ nghệch kia cứ tưởng hoa đào năm ngoái của anh còn đó để mà than thở nhân diện đào hoa nay đã về đâu? Về đâu? Chẳng về đâu cả, bởi chẳng đến từ đâu. Vô sở tùng lai diệc vô sở khứ… Tôi khoái cái “tiếu đông phong” của hoa đào trong thơ Thôi Hộ. Cái hoa đào đó nó cười tủm tỉm anh chàng thi sĩ chưa thấy biết như lai kia. Còn người đẹp nhân diện đào hoa nọ có mất đi đâu bao giờ, có nhạt phai bao giờ đâu, ngàn năm trước ngàn năm sau vẫn vậy, vẫn tương ánh hồng mãi đó thôi. Chỉ có chàng thi sĩ loay hoay trong cái ngã của mình, là ta, của ta, nên mới buồn rầu, than thở.

    Anh không phải là chàng thi sĩ đó, nhưng như anh nói, cũng chỉ là một người mù với chiếc gậy, tệ hơn, “mắt mở nhưng nào thấy” như phần đông chúng ta, trong đó có tôi. Nhưng vì anh là một Phật tử trí thức, tôi không tin là anh “xớ rớ uyên thâm” như người ta vẫn nói mà anh quả đã có con đường để đi, để thấy, để “ngộ” và để “nhập”. Tôi tin anh đã thõng tay vào chợ từ lâu. Anh đã thấy hoa mai nở giữa đêm trừ tịch, anh đã lại thấy mặt trăng tròn nhất, sáng nhất giữa ngày Vu lan, và anh còn thấy được cả bầy khỉ nắm đuôi nhau mò trăng đáy nước, chẳng chịu nhìn lên một chút!

    Có điều khi thấy biết (tri kiến) như vậy rồi thì người ta thường ú ớ, nói không được, bất khả thuyết, nên phải dùng ẩn dụ, ngụ ngôn.

    Thấy Phật của anh đầy những ẩn dụ, ngụ ngôn là vậy. Nói vậy mà không phải vậy. Không phải vậy mà vậy. Tức phi thị danh. Anh bắt chước Pháp Hoa kể chuyện trên trời dưới đất để “ẩn đi chỗ khác” mà chỉ đây là diệu pháp, kia là liên hoa, đưa đạo vào đời, cư trần lạc đạo, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Anh nhìn bất nhị, anh thấy cái chẳng khác trong cái chẳng một, nên chẳng cần dính mắc đó đây.

    Nhưng thú vị nhất trong Thấy Phật, theo tôi, là anh đã bắt chước người xưa mà đi “chăn trăng”. Đầu tiên là anh mơ trăng, rồi nhìn trăng, thấy trăng, theo trăng, tán tỉnh đùa cợt với trăng để rồi sau cùng… trời ơi, hoá ra đằng sau trăng là nguyệt! Chả có trăng nào cả. Anh theo trăng mà gặp nguyệt!

    Tôi bỗng nhớ Trịnh Công Sơn: Từ khi trăng là nguyệt, cho tôi bóng mát thật là…. Thật là sao thì chàng không nói được, chàng ú ớ, bất khả thuyết. Cái không may của Trịnh là “từ khi em là nguyệt”, thì “trong ta có những mặt trời”!

    Anh Cao Huy Thuần, anh “chăn trăng” là để thấy nguyệt. Nhìn trăng thấy Phật. Nhìn Phật thấy Như Lai. Ấy là con đường tất yếu. Nếu không vậy thì Bồ tát Thường Bất Khinh đâu có cả đời chắp tay cung kính vái chào mọi người, rằng “Ngài sẽ là một vị Phật tương lai”.

    Vấn đề còn lại là mê ngộ như anh nói. Mê là chúng sanh, ngộ là Phật. Nhưng ngộ cái gì, ngộ cái đằng sau trăng là nguyệt, nguyệt Như Lai, nguyệt vĩnh hằng, thường lạc ngã tịnh. Nó vằng vặc ngàn đời, nó tự tròn đầy, nó không dao động…

    Anh nói “Bây giờ tóc bạc cả rồi, đọc đoạn kinh Ta ẩn đi chỗ khác mà họ không biết, tôi rung động cả người” thì tôi hiểu cái sự rung động đó của anh, đó là cái rúng động của sáu thức đã chuyển hoá thành diệu quan sát trí, khi người ta đã biết nhìn “với mắt ở trong lòng”, mắt Tuệ, mắt Không.

    Cho nên khi một nhà văn, một trí thức, chữ nghĩa như anh mà ú ớ, mà nói không được, mà rúng động, thì tôi không ngạc nhiên chút nào cả khi đọc mấy câu thơ “hò hẹn” của anh, khi khép lại cuốn sách. Khác với Trịnh Công Sơn, “những hẹn hò từ nay khép lại”, với anh, thì những hẹn hò từ nay… mở ra!

      Đâu có lạ quen gì
      Gặp nhau không hò hẹn

    Bởi nó là “cái đó”. Nó vậy đó! Cho nên tôi mừng anh chẳng những “thấy Phật” mà còn thấy cả “cái đó”, Tathagata.

    Đỗ Hồng Ngọc






Đọc tiếp ...

Tiếng gọi... từ núi rừng.

Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:TTM






      May 11, '11 4:22 PM
      Wrote today at 8:00 AM - Monday May 30, 2011


      Người phụ nữ có trái tim... nhiều lần vỡ
      Chợt run lên.. từ một tiếng gọi rất.. xa xăm...


        Trái tim vỡ vì cuộc đời vỡ vụn
        Vì trời bắt chỉ cho đi.. nhưng
        chỉ được nhận... những khổ đau...
        Trời không cho nụ cười mà chỉ cho nước mắt đớn đau...
        Trời chỉ cho... những bão bùng..
        thay cho nụ hôn chưa lần muốn nhận..
        trời cho vậy, biết bao lần.. đành nhận lấy..

        Nếu không
        thì làm sao ta biết..
        Rằng, cuộc vui rời khỏi... tự thủa biết cuộc đời..

        Vậy sao hôm nay,
        Ta thấy rất nhói nhói đau..
        trái tim sỏi đá .. chợt thổn thức..
        Không đau.. vì dòng đời khổ ải vừa trôi qua...

        Mà .. thổn thức... vì một tiếng gọi..
        từ rất xa... rất xa của núi rừng..


        TTM
        Phnom Penh.







Đọc tiếp ...

"Vẫn có em bên đời.."

Start:     May 30, '11 6:00p
End:     Jun 7, '11 6:00p
Location:     Cái đầm nước..



      Vẫn Có Em Bên Đời

      Vẫn thấy bên đời còn có em.
      Tấm lòng em như lá kia còn xanh.
      Rừng ơi hãy giữ cho bền nhé,
      những cành hoa phai quá không đành.

      Vẫn thấy bên đời còn có em.
      Mái nhà năm xưa tóc em còn bay.
      Gặp nhau giây phút trong đời ấy,
      nỗi gì bâng khuâng vướng chân hoài.

        Em đã đến nơi này tựa như cánh én
        dịu dàng trao chút hương hoa mùa xuân.
        Nhớ gì mà nắng vàng cánh rừng,
        thương ai mà sương khuya vội vàng buông.

        Chiều nay bên trời xao xuyến,
        còn em trong từng nhớ thương.

        Mỗi vết thương lành, một nỗi vui.
        Mắt cười mênh mông giữa đôi bàn tay,
        dù em khẽ bước không thành tiếng.
        Cõi đời bao la vẫn ngân dài.

        Trịnh Công Sơn





Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2011

Phương Hồng - Phương Khánh.





Hình này chụp vào ngày 18/3/2007. Lúc đưa phòng Kế Toán đi chơi ở một địa phương nào đó rất xa Phnom Penh.. Tạm đưa vào đây lưu vài tấm.

Dì đưa hai cháu qua đây làm việc, chẳng phải vì Dì mà vì các cháu, chỉ vì muốn các cháu có thu nhập cao hơn ở VN cho mình và có tiền để giúp đỡ cho Bố mẹ lo cho mấy đứa em còn ăn học. Và đồng thời học hỏi thêm về nghiệp vụ. Bây giờ thì các cháu đã rất là giỏi rồi.

Bố mẹ cháu làm ăn thất bại, con cái đứa lớn khổ hơn một tí...
Bây giờ thì 7 chị em đều đã thành đạt và ổn định, lòng Dì cũng được an ủi.


LiYa - Phương Khánh - Phương Hồng - Dì TTM




P. Khánh - Dì TTM - P. Hồng - Xuân Hà (Chun Xia) - Hiền (Qing Xian)..




Cháu Bùi Thị Phương Hồng - sanh năm 1981.




Phương Hồng và Ly Mei.




P. Hồng và Ly Mei (ngồi)





Đọc tiếp ...

Đá cuội... nở hoa !


Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:TTM











      Hôm nay tôi về... tôi ngồi gỡ..
      Gỡ tự trong tim... một đường tơ..
      Gỡ tự trong tim... từng phiến sầu...
      Từng giọt buồn trong tim... lắng rất sâu.


      Nhưng sao tôi tìm... tôi tìm mãi
      Tôi tìm trong tôi... tim ở đâu.
      Tim tôi đã biến thành đá cuội.
      Xin đừng... đong đưa mãi.. những giọt sầu..


      Tôi đem đá cuội ra...phơi nắng.
      Phơi cả với mưa với.. bão bùng..
      Với cả trời khuya.. với trăng sao
      Với cả trời khuya.. mây che lấp


      Tôi sẽ vẫn phơi... phơi tôi hòn đá cuội
      Tôi sẽ vẫn mặc... mặc cho đời gió bể với mưa trời
      Tôi về tôi phơi tôi... hòn đá cuội..
      Cho dù đá cuội lòng đau... đau rưng rức

      Nhưng vẫn để bên đời, đá cuội nở đóa hoa...



      TTM
      PP. Chủ nhật, 29/05/2011

      http://huynhtran.multiply.com/reviews/item/43/43







Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 28 tháng 5, 2011

Những dấu chân lạ kỳ... tôi chỉ quen vài bạn ở nước ngoài như Mun đen thui ở Belgium; Nilan ở Danmark; Buomvang, anh Cái Bang, GG ở USA; Anh Minh ở Australia; bé Lamhiro ở Japan; Ròm và Sdzung ở Germany.. và ở Việt Nam (dĩ nhiên rồi), vậy mà hôm nay tôi chợt muốn đếm cái counter của tôi, mà tôi rất thân thương treo ở bên hông nhà, thì thấy hiện ra tới 50 lá cờ của 50 quốc gia.. hy hữu thay... hy hữu thay .. những bạn bè đi ngang qua đây đã để lại những dấu chân nơi này...

Đọc tiếp ...

Chợt muốn buông nhẹ..

Mỗi lần tôi đến Đài Loan, thì người bạn của tôi đều dành với người của Cty để đưa tôi đi chơi, mà cũng không hiểu sao bạn ấy lại biết tôi rất thích sông nước núi rừng...


Và thế đó, mỗi lần tôi có dịp qua bên ấy công tác, nếu không đi xuyên qua rất nhiều các con đường xuyên núi, để đi ra cảng lớn ở Taiwan để nhìn biển với các dãy đá bị phong hóa ở bên bờ; hoặc đi lên ngọn núi mà họ ngăn đập lại làm hồ nước lớn (gọi là kho nước thì đúng hơn) cho cả thành phố Đài Bắc dùng ...; hoặc nếu dịp đó vào mùa xuân khoảng tháng giêng tháng hai AL, thì bạn ấy lại lái xe đưa tôi lên ngọn Dương Minh Sơn. 



Mà ngọn Dương Minh Sơn lúc ấy phong cảnh thật là đẹp, bạn ấy lái xe đi theo các con đường quanh co ven núi, lúc thì đi bộ để xem hoa.










Ôi! các bạn sẽ thấy cả một vùng của ngọn núi đầy các loại hoa nở, nhất là các loại hoa Anh đào, hoa đỗ quyên.. với nhiều màu sắc ngập cả một vùng; hoặc đến bên một nơi ven núi mà ở nơi đó vẫn còn khói.. bốc màu vàng lẫn vào trong không khí mùi vị của sa huỳnh của ngọn núi lửa tự ngàn xưa còn xót lại...


Và tôi vẫn thích nhất là vào ban đêm, bạn ấy lái xe tới một điểm của ngọn núi rồi dừng xe cho chúng tôi đứng đó. Lúc ấy tôi rất là thích đứng trên núi cao, nhìn lên bầu trời thì trời cao lồng lộng, nhìn xuống thành phố, nhất là vào ban đêm, thì thấy thành phố là cả một rừng sao lấp lánh...chợt thấy con người thật là nhỏ bé vô thường so với vũ trụ bao la...


Hôm nay, mùa xuân đã qua rồi, trời đang vào hạ, mà tôi lại chợt nhớ tới núi rừng, có lẽ vì trong lòng tôi rất muốn được đi chơi, và rất nhớ tới trời hoa năm ấy, lại nghĩ tới tấm hình treo ở nhà mà bạn ấy chụp tôi đứng giữa rừng hoa trên triền núi cao đầy hoa đó...


Có lẽ vì cả bao nhiêu năm trôi qua, với bao nỗi nhọc nhằn của cuộc đời, tôi chợt muốn buông ra một lúc, chỉ một lúc thôi chắc cũng đủ...


Và tôi rất muốn chạy về nhà, ừ về nhà rồi thì tôi có thể chạy về Cam Ranh với ngọn núi nhỏ của tuổi thơ (dù biết bây giờ đã trọc trơ sỏi đá), hoặc chạy về Đà Lạt, leo lên ngọn núi nào đó để hít thở với bầu trời này một tí bình an... thật là rất muốn rất muốn đó.




    Lên núi xem hoa nở
    Xuống núi lòng bâng khuâng
    Nếu có ngày trở lại
    Cùng người thức đêm dài..


Vâng nếu có dịp trở lại với ngọn núi đó, tôi sẽ cùng núi thức cả đêm dài..

TTM
PP. Thứ Bảy 28/5/2011


Đọc tiếp ...

Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2011

"Still Life.." by Vincent Van Gogh

http://www.vangoghgallery.com/catalog/Painting/595/Still-Life:-Vase-with-Twelve-Sunflowers.html

    1
    Still Life: Vase with Twelve Sunflowers



      Painting, Oil on Canvas
      Arles: January, 1889
      Philadelphia Museum of Art
      Philadelphia , Pennsylvania, United States of America, North America
      F: 455, JH: 1668



    2
    Still Life: Vase with Twelve Sunflowers



      Painting, Oil on Canvas
      Arles: August, 1888
      Neue Pinakothek
      Munich, Germany, Europe
      F: 456, JH: 1561



    3
    Still Life: Vase with Roses



      Painting, Oil on Canvas
      Saint-Rémy: May, 1890
      National Gallery of Art
      Washington D.C., United States of America, North America
      F: 681, JH: 1976



    04
    Still Life: Vase with Rose-Mallows



      Painting, Oil on Canvas
      Auvers-sur-Oise: June, 1890
      Van Gogh Museum
      Amsterdam, The Netherlands, Europe
      F: 764a, JH: 2046



    05
    Still Life: Vase with Oleanders and Books



      Painting, Oil on Canvas
      Arles: August, 1888
      The Metropolitan Museum of Art
      New York, New York, United States of America, North America
      F: 593, JH: 1566



    6
    Still Life: Vase with Oleanders



      Painting, Oil on Canvas
      Arles: August, 1888
      Location unknown (possibly stolen in 1944)
      F: 594, JH: 1567



    7
    Still Life: Vase with Irises Against a Yellow Background



      Painting, Oil on Canvas
      Saint-Rémy: May, 1890
      Van Gogh Museum
      Amsterdam, The Netherlands, Europe
      F: 678, JH: 1977



    8
    Still Life: Vase with Irises



      Painting, Oil on Canvas
      Saint-Rémy: May, 1890
      The Metropolitan Museum of Art
      New York, New York, United States of America, North America
      F: 680, JH: 1978



    9
    Still Life: Vase with Fifteen Sunflowers



      Painting, Oil on Canvas
      Arles, France: January, 1889
      Van Gogh Museum
      Amsterdam, The Netherlands, Europe
      F: 458, JH: 1667



    10
    Still Life: Vase with Fifteen Sunflowers



      Painting, Oil on Canvas
      Arles, France: August, 1888
      National Gallery
      London, United Kingdom, Europe
      F: 454, JH: 1562



    11
    Still Life: Vase with Flower and Thistles


      Painting, Oil on Canvas
      Auvers-sur-Oise: June, 1890
      Private collection
      F: 599, JH: 2044



    12
    Still Life: Vase with Five Sunflowers



      Painting, Oil on Canvas
      Arles: August, 1888
      Destroyed by fire in the Second World War
      F: 459, JH: 1560



    13
    Still Life: Two Red Herrings



      Painting, Oil on Canvas
      Arles: January, 1889
      Collection Francis Junker
      France, Europe
      F: 283a, JH: 1660



    14
    Still Life: Red Poppies and Daisies



      Painting, Oil on Canvas
      Auvers-sur-Oise: June, 1890
      Private collection
      F: 280, JH: 2032



    15
    Still Life: Potatoes in a Yellow Dish



      Painting, Oil on Canvas
      Arles: March, 1888
      Kröller-Müller Museum
      Otterlo, The Netherlands, Europe
      F: 386, JH: 1365



    16.
    Still Life: Pink Roses in a Vase



      Painting, Oil on Canvas
      Saint-Rémy: May, 1890
      The Metropolitan Museum of Art
      New York, New York, United States of America, North America
      F: 682, JH: 1979



    17
    Still Life: Pink Roses



      Painting, Oil on Canvas
      Auvers-sur-Oise: June, 1890
      Ny Carlsberg Glyptotek
      Copenhagen, Denmark, Europe
      F: 595, JH: 2009



    18
    Still Life: Majolica Jug with Wildflowers



      Painting, Oil on Canvas
      Arles: May, 1888
      The Barnes Foundation
      Merion Station, Pennsylvania, United States of America, North America
      F: 600, JH: 1424



    19
    Still Life: Japanese Vase with Roses and Anemones



    Painting, Oil on Canvas
    Auvers-sur-Oise: June, 1890
    Musée d'Orsay
    Paris, France, Europe
    F: 764, JH: 2045


    20
    Still Life: Glass with Wild Flowers


      Painting, Oil on Canvas
      Auvers-sur-Oise: June, 1890
      Private collection
      F: 589, JH: 2033

Đọc tiếp ...

Bạn từ đâu đến..



Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

free counters


Pageviews: 374,323 - 23/09/2016

Sắc tím Đài Đông

Sắc tím Đài Đông

Sương khói




Suy tư vầng trán thêm gầy
Em ơi! khói thuốc vàng tay vẫn buồn..





Và mây vẫn trôi giữa dòng đời.......
................ bụi bặm...
..... Người đi qua đời.. chợt.. ...
............cũ đến chẳng còn quen.......
................. TTM