Rating: | |
Category: | Books |
Genre: | Biographies & Memoirs |
Author: | TTM |
Lần này là lần thứ hai Hoàn chính thức nói với mình là anh ấy muốn sống với người khác, và lần này là người phụ nữ khác không phải là người phụ nữ của năm 2005 đó.
Những lần trước trong thời trai trẻ thì anh ấy chỉ là cùng sống chung với họ, còn hai lần này, thì nói rõ ra là muốn vui sống với họ, dù chỉ một ngày, vì hơn ba mươi lăm qua mình toàn làm cho anh ấy đau khổ??
Mình luôn cảm nhận sự rủi ro, sự mong manh trong cái nhìn tưởng như hạnh phúc của gia đình mình.
Ba mươi lăm năm, thời gian thật dài và cũng chỉ một thoáng, một thoáng mà đầy những đau khổ vỡ vụn trái tim.
Có bao giờ mà Hoàn đừng cho tim mình không đau vì bao nhiêu người phụ nữ đi qua cuộc đời của Hoàn nhỉ.?
Ba mươi lăm năm qua, mình lặn lội một mình, chỉ một mình, dù có anh ấy đi bên cạnh nhưng cũng chỉ có một mình. Nếu mình không làm việc thì con cái ăn học, cái ăn mặc của gia đình... thì sao nhỉ?
Nếu mình không trân quí cái gia đình thì gia đình mình ra sao nhỉ?
Sau ba mươi lăm năm, mình lại nghe lại câu nói này lần nữa? đã bao nhiêu lần có được những câu nói ấm lòng. Đã bao giờ Hoàn cho mình một nụ cười hồn nhiên...
Mà Hoàn đâu biết rằng, H đâu chỉ đối với mình là nóng nảy, H cũng nóng nảy la lối ầm ĩ đối xử với các em mình, với chú Ba Hùng như vậy. Còn ng lạ thì Hoàn kg vậy. Mọi ng đều muốn rời xa H... đó H ơi!
Nếu người phụ nữ ấy mà sống với Hoàn thì sau này cũng thế, họ mà chịu đựng cho chồng thì họ đã không đi tìm Hoàn, mà H nói chỉ cần một ngày vui cũng thỏa nguyện...
Sao lại suy nghĩ như thế nhỉ? Sao lại không nghĩ làm sao cho vợ con sung sướng, sao kg nghĩ kiếm tiền đưa vợ về nhà, đừng để vợ cô đơn lặn lội đi kiếm tiền ở phương xa...
Nói chuyện với người phụ nữ khác thì nói toàn là chuyện vui đùa, nhớ nhung ... chuyện trai gái, còn vợ chồng nói chuyện với nhau là nói về cuộc đời, về cơm áo, về tương lai con cái.. về tất cả sao tránh bất đồng. Mà toàn là Hoàn nóng, nhưng H kg nhận ra điều đó. Ngày xưa mình không trả lời, thì anh ấy nói mình khinh, sau này mình già rồi, cũng phải giải thích thì càng giải thích anh ấy càng nóng, anh ấy nói mình ngu lắm, sao kg chờ anh ấy nguội mới nói... mà rõ ràng anh ấy đang nguội nhưng mình vừa nói vừa bàn đến thì anh ấy lại ầm ĩ ra... vậy thì sao mà êm ấm được nhỉ? có bao giờ anh ấy chịu đựng mình kg?.. Mình kg có xe đi về, anh ấy đi đón, mình ra trễ thì anh ấy nói mình khinh chồng, sao không nghĩ thương vợ công việc vất vả nhỉ? Nếu mà mình là đàn ông thì hay biết bao. Đàn ông kiếm tiền về lo cho gia đình là điều đương nhiên thôi..
Thôi thì mình có lỗi, giỏi gì đâu mà cả gia đình mình cũng tan vỡ.. Mình chẳng giỏi gì cả.
Ôi! Trái tim mình lại vỡ lại vỡ..vụn.
Như cánh chim vạc cô đơn lầm lũi bay mãi.. đừng rớt cánh nhé Vạc ơi!
TTM
18/04/2011 : 09:20 AM
TTM: Hôm qua anh mệt hay sao mà kg online? làm ng ấy đợi mãi.
Hoan Huynh: Anh cũng buồn nên kg online, em thế nao, ăn có ngon kg?
TTM: Hôm qua ăn 1 gói mì chay tối. 1 trái bưởi.
Hoan Huynh: Sao em an mi hoài vậy, com sao kg ăn?
TTM: thì ăn muộn nên hết cơm. tới 7 giờ tối mới ăn kg thôi đói.
TTM: Mà sao anh lại buồn, hôm qua điện mấy lần, lần đầu tưởng mất sóng, sau đó điện mấy lần thấy anh tắt máy. Nên cũng buồn. Sống mà để chồng con chê thì cũng đáng đời đáng tội.
TTM: Em kg làm cho anh vui được, và em kg có ý nghĩa để cho anh niềm vui, thì anh đi tìm và có gì vui ở đâu đó, em nghĩ đi nghĩ lại thì thấy cũng đúng thôi. tự tìm cho mình niềm vui.
TTM: Em thì mong chồng con cho mình niềm vui, nhưng anh kg nỗ lực cho em thì cũng đành chịu anh ạ. Tình nghĩa là đây mà thôi !
Hoan Huynh: Anh nghĩ, càng lúc càng đau trong lòng, em một mình nơi xa ấy,anh càng nghĩ càng đau .
TTM: Thôi đừng đau lòng anh ạ, để có đc cuộc sống tốt hơn, thì phải có một ng hy sinh chứ, Em làm xong việc là viết thư cho ông Chen, em sẽ về VN thôi.
TTM: Em hy sinh cũng được anh ạ
TTM: Con người ta có số cả.
TTM: Em thì biết số phận mình, nên em cố gắng vươn lên, cố gắng cười khi mà tim mình vỡ/
TTM: Vậy anh cũng cố gắng anh nhé.
TTM: Anh sống vui là tốt rồi.
Hoan Huynh: Anh già rồi, anh cũng muốn thử sống một mình , một thời gian, để trải nghiệm cuộc sống, từ đó suy ngảm, va có hướng đi tiếp cho cuộc sống 2 ta.
Hoan Huynh: Lòng anh cũng tran trở kg yên, thấy ra di thì có lổi với gia đình, với em. Lòng anh bây giờ cung ngổn ngan trăm mối.
Hoan Huynh: Nếu em biết , thông cảm thì anh cũng nhẹ lòng.
TTM: Anh có bao giờ nghĩ sẽ làm gì cho người đàn bà mà anh gọi là vợ chưa nhỉ?
TTM: Em thì luôn nghĩ mình làm tất cả vì gia đình vì chồng con.
TTM: Cho nên - em sẽ làm tất cả để cho anh cảm thấy vui.
TTM: Anh cứ viết đi cho thỏa lòng, và em sẽ đọc hết.
Hoan Huynh: Thực ra, trong thời gian qua chung sống, anh cũng kg ít lần làm em buồn lòng, nhưng đổi lại, cũng kg ít lần, em làm anh tổn thương, mỗi ngày đi qua, mỗi ngày thấy vợ chồng mình xa cách, kg có em bên, là những lúc , anh suy nghĩ nhiều nhất, và cũng là lúc nổi đau, nổi buồn đến với anh nhiều nhất, đến lúc nầy, anh nghĩ phải tạm thời chia tay, mỗi đứa sẽ nghĩ lại, và có hướng cho tương lai.
TTM: Mà thực ra hơn cả năm rưỡi nay em sống xa nhà, đáng lẽ anh đã nghĩ kỹ lắm rồi.
Hoan Huynh: Em nói anh có nghĩ vì đế vợ kg chứ gi?
Hoan Huynh: Anh vẩn thấy cái tôi lớn trong em.
TTM: Em thì có gì làm anh tổn thương nhỉ? chỉ là bàn luận và nói cho anh nghe thì anh nói em cãi anh mà thôi, nếu anh lấy đó để tổn thương thì em đã tổn thương nhiều lắm đó. Nhưng em nghĩ đó là tánh anh nên lại bỏ qua.
TTM: Cái tôi ư!
TTM: Vậy anh cứ nghĩ ngợi kỹ nhé.
TTM: Em thì quá đau lòng đến kg biết nói gì nữa.
TTM: Em thì nghĩ người phụ nữ ấy tội nghiệp quá anh ạ.
Hoan Huynh: Em cứ nghĩ em đã hi sinh cho gia đình cho anh , nhưng em đâu biết,trong cuộc sống hằng ngày, anh cần gì ,thích gì?, chỉ biết em đa hi sinh, chúng ta khác nhau đó em.
TTM: cả đời khiêm tốn lo lắng cho gia đình mà người chồng kg nghĩ đến, cứ đặt lên những điều mà nàng ấy kg nghĩ đến.
TTM: Bù lại lúc nào cũng nghe tiếng cáu gắt của chồng. Nhưng nàng cũng chỉ cười vì nghĩ đó là tánh của chồng.
Hoan Huynh: Mỗi lẩn chúng ta, to tiếng thì mỗi lần anh lại trăn trở, buồn trong lòng nhưng cũng cho qua.
Hoan Huynh: Em cười nhung trong lòng em, anh biết em kg chấp nhận.
TTM: Thôi thì em sai rồi anh ạ. Con giun xéo mãi cũng oằn, em nghĩ mình già rồi, nên nói rõ cho anh nghe, thì anh nói cãi, mà im lặng kg nói gì thì anh nói em khinh anh (đã nhiều lần anh nói thế) kg thể cùng anh giải thích điều gì, anh nói chờ anh nguội nói với anh, nhưng khi anh nguội em nói anh cũng cáu, thời gian gần đây thấy anh kg cáu nữa thì em mừng, tưởng anh đã hiểu cho mình và cho vợ.
Hoan Huynh: Em chỉ muốn làm gia đình mình kg khí vui vẻ giả tạo, nên mỗi lần như vậy, em đi rồi anh càng buồn, lại càng buồn thêm.
TTM: Anh à. Thật ra đơn giản lắm, cứ lấy tấm lòng thương nhau thì xong hết.
TTM: em chẳng muốn giả tạo đâu, anh nói sai rồi đó. Em muốn đó là thật.
TTM: Em chỉ muốn nói rằng, anh hãy lấy tấm lòng thương vợ con là xong hết anh ạ.
TTM: Cũng như em lấy tấm lòng thương chồng con, thì cũng xong.
TTM: Em kg có giả dối trong chuyện này.
TTM: Em biết anh thích tình dục, thì em sẽ thích mà chiều anh.
TTM: Nếu anh không lấy tình thương mà cứ trách nhau mãi thì vỡ tan đó anh.
TTM: Em thì chưa bao giờ như anh nghĩ đâu. Em chỉ có một lòng làm sao cho anh đừng bực mình thôi.
Hoan Huynh: Thôi, chúng ta thì hiểu nhau quá, anh kg muốn tranh cải làm gi, chỉ muốn ở một mình , đừng gọi cho anh, anh muốn sống trong yên lặng.
TTM: Vậy anh nghỉ ngơi nhé.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Anh biết rồi, bye em.
TTM: Mà em đau lòng quá anh ạ, làm sao cho hết đây, chết thì em kg thể chết được. Sống thì vật vờ thế thì chịu cũng kg được.
Hoan Huynh: Thôi em cứ sống, để mình anh cam chịu, số phận anh tạo anh phải gánh lấy.
TTM: Em bị sốt quá, đau bưng cái đầu em về nằm đây. Anh làm việc nhé.
Hoan Huynh: em tim thuốc uống đi, đừng xem thường.
TTM: Em để máy về nằm đỡ, chứ tắt máy mấy ông lại hỏi đi đâu.
TTM: em về nằm đây.
TTM: Anh à, nằm càng đau đầu nên em trở lại, em nghĩ ra rồi, em quên đi một khía cạnh của anh là tình dục anh mạnh mẽ, mà em thì cứ đòi hỏi phải vui mới sướng, từ giờ em sẽ bỏ cái cục buồn và tự chăm sức khỏe, để cho anh thật thoải mái. Và anh cũng vậy anh nhé. Vì chỉ còn chục năm sống nữa, anh bỏ gia đình thì cũng chẳng được. Mà em thì càng không?
Hoan Huynh: Anh biết rồi,em phải giử sức khỏe,anh kg bên em, nên nghĩ ngơi nhiều một chút.
TTM: Anh nhớ nhung người khác thì cũng chỉ nhất thời, em sẽ kg buồn nữa đâu, dù bây giờ em rất đau lòng. Nhưng em sẽ kg buồn nữa.
Hoan Huynh: Nếu em nghĩ được vậy thì anh thật sự rất mừng, anh cung tư thu xếp cho riêng mình để em đừng nghĩ về anh.
TTM: Sao em lại không nghĩ về chồng mình được, em sẽ luôn nghĩ đến chồng mình thôi anh ạ.
TTM: Bao nhiêu người đi qua đời anh rồi. Là bao nhiều lần vợ đau lòng đó anh.
Hoan Huynh: Vậy anh lại, thấy mình luôn có lổi với em.
TTM: nếu kg đau lòng thì chẳng phải vợ yêu thương chồng, phải kg ông xã.
TTM: Anh cứ sống trong hiện tại đi anh. Khi nào anh qua cơn bột phát thì lại hết thôi.
TTM: Kg cần thấy có lỗi với em đâu.
TTM: Em chỉ biết là em sẽ mạnh mẽ tình dục như em vốn có. Đừng đè nén vì bất kỳ việc gì nữa, để anh vui là đc rồi.
TTM: Ủa anh đâu rồi.
TTM: anh có đồng ý vậy không anh?
Hoan Huynh: Anh đang xem các báo cáo.
TTM: Lỗ chênh lệch tỉ giá 600 triệu,
TTM: Em chưa điện cho ông Hướng nữa
TTM: Anh thấy đã tới lúc em mời ông Hướng qua chưa
Hoan Huynh: Để từ từ kg nên nong vội.
Hoan Huynh: Kg cần nói cho ong Hướng nghe đâu, từ từ xem ý ông Diệp thế nào , minh sẽ có cánh đối phó.
TTM: Em thấy ông ấy như vậy thì vì tí tiền cũng muối mặt quá. Và để lâu sợ Cty bên đó bị phá sản, rồi liên lụy đến gia đình mình. Vì theo luật phá sản là họ sẽ đòi nợ nần đó. Vì vậy anh để ý khoản nợ phải thu, tích cực thu về anh nhé.
TTM: Khi nào anh thấy cần thiết thì gọi ông Hướng qua.
TTM: Vì khi cậu đi rồi, thì mọi việc càng khó khăn hơn nữa đó, vì mình thiếu người tâm phúc.
Hoan Huynh: Anh hiểu, nên anh cung rất dè chừng, khi nao thì cang thiệp, khi nào thì giải thích.
Hoan Huynh: Công việc thì cung như bình thường, vì Kế toán thì có Kí moi rồi, còn nhửng gì,nghiệp vụ thì đúng thì anh ký,kg đung thì kg ký, em dừng lo, anh biết phải làm gì.
TTM: em biết rồi, chỉ lo là bên kia có vấn đề gì, khi phá sản, nó sẽ thu hồi nợ, vì trên sổ sách là mình mua của nó, nếu nợ phải trả kg xong, luật nó đưa ra tòa thì mệt mình thôi, nên em nhắc chừng, để anh để ý, khi nào cần rút thì mình rút trước anh nhé.
Hoan Huynh: Anh biết rồi.
TTM: chứ thực tế là công ty con, mọi quyền hành trong tay nó, nhưng về mặt pháp luật là 2 cá thể độc lập với nhau.
Hoan Huynh: Anh biết , nên mình phải giử việc gì, và để nó giải quyết việc gì.
TTM: vậy cứ theo ý anh, khi nào thấy cần thì anh nhắc để em báo cho họ.
Hoan Huynh: Anh biết rồi.
TTM:
TTM: Anh về mà kg nói với vợ một tiếng!
TTM: anh nói anh muốn vợ phải ở một bên, thì trước mắt cái yahoo cũng là cái cầu nối, để hai vợ chồng ở bên nhau, do đó anh về thì nhớ nói với em biết là anh về anh nhé.
TTM: Kẻo vợ lại buồn, chỉ biết nhìn chồng đi xa xa như ngày xưa nữa đó.
19/04/2011 11:40 AM
TTM: Hôm nay anh có khỏe kg? sao tối qua kg online
TTM: Khuya hôm qua ở PP mưa cả đêm, mưa lớn lắm, kg biết ở nhà mình có mưa kg
Hoan Huynh: Đê qua nhà minh mưa cả đêm.
Hoan Huynh: Hôm nay anh khỏe.
TTM: Khuya ở đây gió lớn, cũng mưa cả đêm, nên nghe gió hú cũng ớn.
Hoan Huynh: Tối qua choi voi cháu Minh nên kg lên mạng.
TTM: Nhớ thằng chó con quá.
Hoan Huynh: Sao anh vẩn thấy trong lòng sao sao, cảm thấy bất an.
TTM: Vì công việc hả
Hoan Huynh: Hom nay, tuyển một phiên dịch mới, thứ 2 đi làm, cũng họ trần, lương thử việc 3 tháng, 4,5 tr, dì Út giớ thiệu, đại học Trung văn.
TTM: Vậy à.
TTM: Con gái hay trai
Hoan Huynh: Trai.
TTM: Người ở Phúc hải hay ở đâu.
Hoan Huynh: Trang bom.
TTM: Gặp ông Diệp chưa
Hoan Huynh: Gặp rồi.
TTM: Trong lòng anh bất an vì việc gì?
Hoan Huynh: sinh năm 1989.
Hoan Huynh: Nói ra thì dài,
Hoan Huynh: Chỉ biey61 trong lòng buồn rười rượi.
TTM: Em thì thấy mọi thứ bất an - nếu liên quan đến nhau - nếu đồng lòng cùng nhau giải quyết thì sẽ xong đó anh.
TTM: Anh cứ nói ra, nếu vấn đề làm lòng anh yên thì em sẽ ủng hộ anh anh nhé.
Hoan Huynh: Kg biết có xong kg, nhưng trước mắt vẩn thấy xa vời,
Hoan Huynh: Em thì ở xa, một mình nơi đất khách quê người, có cái ăn ngon cũng nhớ em, có đuoc ăn ngon kg,ngủ dược kg, có nhớ nhà kg?
TTM: Ngày nào phút nào cũng nhớ nhà.
TTM: Ở một mình ở đây kg ai chăm sóc nhưng thấy chồng con thương thì sẽ ấm lòng.
Hoan Huynh: Những nổi niềm đó cứ theo anh, mỗi ngỳ một thêm khắc khoải.
Hoan Huynh: Dù lòng anh luôn luôn cảm thấy trống trải cô đơn.
Hoan Huynh: Nhất là khi gia đình có món gi thì anh đều nghĩ, đến em, kg biết có an như ở nhà hay chỉ có gói mì.
TTM: Dạo này em ăn ít lắm, vì tự nhiên thấy kg muốn ăn. Nhưng ráng ăn.
Hoan Huynh: Tối nay, Tuấn đi Hà nội về, tối thứ 5 ,Yế rủ cả nhà di7 ăn lẩu dê.
TTM: u
TTM: vậy cả nhà đi ăn nhé.
TTM: Hôm nào em về thì đi mua đùi về xào ăn.
TTM: thèm.
Hoan Huynh: Anh kg onlie vìanh kg muốn đối diện với em.
Hoan Huynh: long thì trống trải.
Hoan Huynh: Em kg có nhà, anh thì lúc nào cũng thấy trống, tìm một người nói chuyện, đê sua đi buồn chán.
TTM: tiếc là anh kg thích nghiên cứu sách vở nhỉ. Tuổi anh nghiên cứu thì cũng hay.
TTM: Anh nếu thấy vui thì cứ đi đi anh ạ.
Hoan Huynh: Nhiều lúc cứ ngồi trên xe,chạy hết chỏ nay chổ khác, chỉ mong sao, sua đi nổi tống trải, quen đi nổi cô đon, nhung lúc chúng ta có sự bất đồng thì anh càng buồn và càng muốn tìm người tâm sự.
TTM: Em thì việc gì cũng kể cho anh nghe, chỉ tại anh kg kể ra được, nên giữ trong lòng.
TTM: Em đang viết đơn xin về VN rồi.
TTM: Đành vậy. Thiếu nợ thì em tìm cách khác.
TTM: Nhưng nợ mà có nhà thì cũng yên tâm quá, có chỗ cho gia đình đoàn tụ. mà mình vay ngày ấy, bây giờ trả thấy nhẹ hơn.
TTM: Nhưng anh buồn quá thì em về.
Hoan Huynh: Vợ chồng chúng mình già rồi, anh kg đem lại hạnh phúc cho em, làm em buồn, anh thật đau lòng, đem long thương người khác. thật anh cũng có lổi.
TTM: Hôm nay anh nhớ cô ấy lắm hả?
Hoan Huynh: Kg phải việc em ở hay về, mà tâm anh đang kg ổn.
TTM: Nếu nhớ thì anh tìm ngày nào rãnh đi chơi với họ đi anh nhé. Hoặc ở vài ngày cũng kg sao?
TTM: Anh cứ thả cái hồn anh đi, Đừng nghĩ tới vợ làm gì anh ạ.
TTM: Em thì lo lắng nhiều lắm.
Hoan Huynh: Anh cứ dằn dặc trong lòng, thấy em như vậy anh làm vậy kg nở, long anh cứ như thế , nên buồn, lòng lại buồn hơn.
TTM: Kg sao, anh cứ đi chơi với họ đi, nếu anh thấy điều đó làm cho anh vui. Em thì kg đồng ý rồi, vợ ai lại đồng ý cho chồng đi chơi bời với ng phụ nữ khác, nhưng nhu cầu của anh thì đành vậy.
Hoan Huynh: Mỗi lần đi chơi, khi em gọi tới, lòng như chùng xuống, mọi hưng phấn tiêu tan, lúc đó lòng thật buồn.
TTM: Em đâu biết là anh đi chơi đâu. Sau đó thấy anh tắt máy thì em mới biết. Đành chỉ biết ngậm ngùi thôi.
TTM: Tại hôm đưa em đi, anh nói kg đi đâu, với lại nghĩ có con gái và cháu về nhà chắc anh ở nhà, ai dè anh lại đi chơi.
TTM: Cô ấy có đồng ý và vui khi anh ở với cô ấy không? Nếu hai người thấy hạnh phúc thì anh nói với em nhé.
TTM: Dù tim em vỡ thì cũng khg sao, vì vỡ nhiều lần rồi đó anh.
Hoan Huynh: Anh biết phụ nử, kg bao giờ chấp nhận, chồng mình có ng khác bên ngoài, nhưng mổi ng đàn ong có mõi nổi khỏ, anh cũng có nổi khỗ riêng, nói ra vợ mình lại buồn , anh kg dám nói, nõi khổ riêng mình., anh dỡ quá phải kg em.?
TTM: Anh có khi nào nghĩ từ trước giờ anh yêu ai lâu nhất kg?
TTM: Anh cứ nói ra đi, em nghe.
Hoan Huynh: Thôi nhắc lại làm gì, có giải quyết dược đau em.
Hoan Huynh: Nói ra , em lại buồn, anh lại thấy có lỗi,cứ như thế, cứ như thế
TTM: Anh muốn gì em làm gì bây giờ để lòng anh vui vẻ và không trống trải thì anh cứ nói ra, em sẽ không buồn nữa đâu anh. Em đang nói với anh như hai người bạn đó.
Hoan Huynh: Như thế, mỗi lần nghĩ về em thì thấy buồn,về thì 2 hôm, thì cự cải, long thấy buồn hơn,
Last message received on 19/04 at 上午 11:48
TTM: Thì em nói rồi, vợ chồng thì bàn việc cả đời người, còn người tình thì chỉ nói tới lời yêu đương - có sẵn chỉ ăn thôi - còn vợ chồng thì bươn chải, nếu mình ngộ nhận thì mãi buồn anh ạ.
TTM: Chồng hay Vợ thì muốn giải thích cho nhau hiểu tận tường, còn người tình thì chỉ nghe thôi, vừa ý hay kg thì họ cũng cười vui với nhau nói ra làm gì cho mất lòng, vì thế người tình vui hơn người chồng người vợ, Em biết rõ điều đó lắm, nên em kg bao giờ ngộ nhận đâu. Mà điều em muốn nói ở đây là đối với em, chồng con là trên hết. Sau này già cả thì nương tựa vào nhau. Người tình thì sao nhỉ?
Ba má ở Cai Lậy cũng vậy đó, cứ cãi nhau cả đời, rồi già cũng chụm lại với nhau. NÊn em thích từ bây giờ mình vui sống.
TTM: Anh muốn đi chơi vui thì cứ đi đi anh. Xong rồi thì về.
Hoan Huynh: Anh cũng biết, em buồn khi nói ra những lời như thế, dù sao cũng cám ơn em, anh sẽ cố để làm người chồng tốt.
Thứ Tư, 20/04/2011 - 11:00 AM
TTM: Công việc hôm nay có bận kg anh ơi!
Hoan Huynh: Hôm nay cũng bình thường thôi em.
Hoan Huynh: Em ngũ ngon kg,?, lúc vào anh thấy em kg online, nghi em đi họp.
TTM: em họp nên chưa kịp mở máy, em mở nãy giờ rồi đó chứ
Hoan Huynh: Sáng hôm nay, trên dường đi làm, anh Thắng gọi, rủ anh ăn bún bà Tám, nên anh ghé vào ăn bún, anh Thắng trê đường đi Blao,với chị Thanh 2 người đi du lịch.
TTM: Đi bằng xe hơi hả anh
Hoan Huynh: A Thắng đưa cô dâu mới ra mắt gia dình cậu Mười, đi bằng xe hơi.
TTM: Trái tim của Thắng có nhiều ngăn quá.
TTM: Hôm xưa lúc còn Nga thì lại có cô Hà cô bán thịt dê.... Nên nghĩ lại thấy Nga cũng tội nghiệp.
TTM: Thắng có cô Thanh rồi, kg biết sau này còn có ai nữa khg nhỉ?
TTM: Em nghe tin của Thắng mà cũng thấy tim mình đau, chợt đau anh ạ.
Hoan Huynh: Em cũng đừng nghĩ , nếu em nói con người đều được ông trời sắp xếp, thi chúng ta cũng kg thể cải lại số phận, anh cũng nghĩ tại sao mình tuổi nảy lại làm điều ấy, sao trước đó 15- 20 năm truov71 kg làm.
Hoan Huynh: Tim em đau, thì trong sâu thẳm tâm hồm anh cũng đau, chớ em nghĩ anh vui sao?
TTM: em vừa phải chạy ra VP tí.
TTM: Đức năng thắng số anh ạ. Em thấy cả cuộc đời em, từ khi lập gia đình, trong mọi việc em đều phải nỗ lực mà vượt lên, rất mong có bờ vai cho mình tựa lắm đó anh.
TTM: Và em nghĩ anh là nơi tựa của em, dù em thấy rất mong manh, vì em luôn cảm nhận những mầm mống yếu ớt.. nên em lo. Mà lo cũng chẳng được. tùy vào ý chí của mình mà thôi. Tuy nhiên ý chí em sẽ mạnh lắm, Dù tim em đang vỡ.
TTM: Anh thì chẳng có lỗi gì trong việc tim em đau, vì trước giờ tim em vẫn đau. Nên anh đừng buồn khi em nói. Em đang muốn tâm sự như ng bạn thôi.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Điều mà chúng ta làm hiện nay, kết quả những lúc lời qua tiếng lại, em kg thông cảm cho anh,anh cố chấp, dần dần 2 chúng ta sống trongcanh bằng mặt mà kg bằng lòng. thôi em à, chúng ta hảy vui như những ng bạn tốt, anh mong em sống như em mong muốn, và tương lai sẽ kg có anh như anh kg sống trên đời nay.
TTM: anh đừng nói thế nữa anh à. Vì anh biết là anh kg thể không có vợ con mà. Em kg giận anh đâu. Chỉ buồn tí cho số phận.
Hoan Huynh: Nếu em đau, thì cả đời anh, những ngỳ tháng còn lại , anh sống như kẻ tội đồ.
TTM: Thì tội đồ cũng có sao. Để cho em đày đọa anh anh nhé.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Những điều dần dặc anh, anh đã nói với em rồi, anh muốn em để anh yên, mổi lần trao đổi với em, anh lại cảm thấy buồn hơn, trước mắt anh là khoảng kg bao la, anh kg thấy điểm dừng.
21/4/2011 - 10:16PM
TTM: Em đi làm xa, nghĩ ở nhà có mái ấm gia đình, có hậu phương lo lắng cho mình, nhưng lại lần thứ hai ở cái tuổi gần 60, ở cái năm thứ 35 năm sống với nhau, lại lần nữa thấy bấp bênh. Nên em thấy cuộc sống buồn tênh quá. Tim vỡ ra từng mảnh. Làm sao bây giờ. Anh đem lòng yêu ng khác, mà em kg có quyền la hét lên, vì la hét lên thì anh sẽ bỏ đi. Em nín xuống thì lại thấy tim mình vỡ. vỡ đau quá chồng ơi.
TTM: Đau quá đau quá.
Hoan Huynh: Anh biet, nhung kg biet lam sao.
Hoan Huynh: Chung ta da xa nhau that roi.
TTM: Kg ai đưa vai cho em dựa cả, cái đầu em nặng nề, mất phương hướng.
TTM: Anh yêu ng đó lắm hả
Hoan Huynh: Em hay tim nguon vui khac di em.
TTM: Anh thật là tệ bạc với vợ.
TTM: anh vui khi nói với em vậy sao
Hoan Huynh: Co le da den luc chung ta noi chia tay, chung ta kg nen lam kho nhau nua.
TTM: anh cho số điện thoại cô đó cho em, em phải chửi người ấy
Hoan Huynh is typing...
(và mình thì có chửi ai bao giờ đâu, toàn bị người ta chửi mình thôi...)
Chủ nhật 24/4/2011
Sáng:
Hoan Huynh: em thuc chua?
TTM: em vừa đi bộ ra ngoài chợ về, mua nải chuối ăn, vì lại bị chuột rút rồi.
Trưa.
TTM: Cái dây nấu nước bị cháy, bây giờ em lên VP lấy cái ấm khác về nấu đỡ. để nấu mì gói ăn sáng.
TTM: Em đi nghỉ trưa đây, bây giờ là 1g rưỡi rồi.
Chiều
Hoan Huynh: Em dang lam gi do?
TTM: Em đang ngồi xem sách
TTM: chờ anh online mà lâu quá
Hoan Huynh's status is now "Idle". (24/04/2011 6:43 PM)
Với Lâm. :6:50PM
Quoc Lam Huynh: thuong mum
TTM: mum đang luộc rau chùm bao ăn
TTM: ăn cho dễ ngủ
Quoc Lam Huynh: dao nay kho ngu ha mum?
TTM: Mum ít ngủ hồi nào mà, con kg biết hả.
TTM: Mẹ cứ nghĩ ngợi mãi về tính cách của 1 con người.
TTM: Khi nào cần tâm tình thì con nói cho Mum nghe nhé, để nhẹ lòng.
TTM: Mum ăn mì đây.
Quoc Lam Huynh: DA VANG. cON NGHI SONG TRONG DOI CO BAO NHIEU CAI 10 NAM. tHOI GIAN TROI QUA CHU CHIEC LA. PHAI XUOI THEO DONG NUOC MA CHAY CO AI QUYET DINH DUOC SO PHAN CUA MINH. MOI NGUOI KHAC NHAU CHI O CHO LA BIET CUOC SONG MINH ĐI DEN DAU. HAY CO CHU DONG TRONG CUOC SONG LA DC. DUNG CHO DOI MA HAY HANH DONG NHU LOI MUM NOI.
TTM: Mum đang suy nghĩ con ạ. Nếu người bạn đời mình thiếu suy nghĩ thì mình phải thận trọng hơn con ạ.
Quoc Lam Huynh: THAN TRONG K CO NGHI LA K HANH DONG. K HANH DONG THI AI BIET MUM MUON GI. HAY HANH DONG CU THE DUNG NOI NUA.
Last message received on 24/04 at 6:49 PM
TTM: Ba nói cho Ba thời gian. Còn mẹ thì cho ba cơ hội, nếu ba kg biết giữ gìn hạnh phúc ba đang được hưởng nữa thì mẹ đành phải để ba đi theo tiếng lòng của ba.
Quoc Lam Huynh: THOI MUM HAY THUGIAN DI
Quoc Lam Huynh: XEM MOI THU NHU CHIEC LA
Quoc Lam Huynh: HAY DE MOI THU LEN CHIEC LA
Quoc Lam Huynh: ROI CHO NO TROI DI
Quoc Lam Huynh: CHIEC LA TROI DI ROI
Quoc Lam Huynh: THI HAY CHO NO TROI DI MAI MAI
Last message received on 24/04 at 6:53 PM
Tối thứ ba 26/4/2011
TTM: Khi nào chị về thì báo tin cho mẹ biết, vì mẹ điện cho Dì hỏi thăm mẹ con chị Hà mới biết chị hà chở em Minh về bằng Honda. nguy hiểm quá.
Tuan Huynh: da
TTM: Me nãy giờ mệt nên kg mở máy.
Tuan Huynh: me bi sao
Tuan Huynh: co sao k
TTM: thì làm việc mệt thôi.
Tuan Huynh: hoi nay me goi ma con dang tam
Tuan Huynh: viec cua ba me da nghi thong chua
Tuan Huynh: co con suy nghi nhieu k?
TTM: Mẹ kg hỏi ba. Và mẹ kg mở yahoo, nên ba mẹ kg nói chuyện.
Tuan Huynh: hm nay buoi toi ba chi di dao va tap the duc o xung quanh nha thoi a
TTM: Ba đi từ trưa tới chiều mới về nhà. điện thoại tắt máy tới chiều, mẹ nghĩ ba cũng kg muốn nói chuyện nữa nên mẹ kg mở cho mẹ tĩnh trong lòng.
Tuan Huynh: da
Tuan Huynh: me cu de diu lai roi muon noi gi thi noi
Tuan Huynh: ba minh nong noi tu truoc roi
Tuan Huynh: con chang co la gi dau
TTM: mẹ tối hôm qua choáng vì mấy ngày nay ít ăn, nhưng mẹ ăn sâm vào nên đỡ rồi.
Tuan Huynh: me cu suy nghi cho ban than minh 1 ti, me met thi chi co me kho thoi a
Tuan Huynh: nen me phai khoe thi moi duoc
TTM: Nhưng mẹ đau lòng khi ba nói và đối xử với mẹ như vậy, ba nói tất cả là do mẹ, để ba khổ mấy mươi năm nay. Nên mẹ đang suy nghĩ con ạ. Mẹ đã giữ gìn gia đình hơn 35 năm qua, giữ một mình thì chông chênh lắm.
Tuan Huynh: me phai an uong dieu do, tap the duc cang nhieu cang tot
Tuan Huynh: ba ich ky ma
Tuan Huynh: cai tinh k sua duoc
TTM: thì hôm qua mẹ tập đang cúi xuống thì bị choáng.
Tuan Huynh: cai gi cung chi biet co ban than minh thoi
TTM: Mẹ thấy bấp bênh lắm, do mẹ cứ chìu ba, sợ mẹ làm dữ, ba bỏ gia đình thì ba khổ sau này, nhưng ba kg hiểu, nên mẹ đang suy nghĩ có khi mẹ cũng kg nên nghĩ cho ba nữa.
Tuan Huynh: con cung chang ung ho cai cach suy nghi ich ky cua ba dau
TTM: Mà ngày 1/5 là ngày mà mẹ đưa con đến nhà yến đó.
Tuan Huynh: nhung me va ba nen lam ro moi chuyen
TTM: nên mẹ cũng kg muốn làm gia đình mình kg vui vào ngày đó.
Tuan Huynh: chu dung de trong long
Tuan Huynh: con cung van mong ba me hoa thuan
TTM: Con có tưởng tượng được là mẹ đau lòng biết bao nhiêu, khi mà ba mở miệng nói ra như vậy với mẹ.
Tuan Huynh: boi vay me ve thi cu lam ro moi chuyen
Tuan Huynh: me phai hoi tai sao ba co suy nghi nhu vay
TTM: mẹ hỏi kỹ rồi nên ba nói là ba muốn đi ra khỏi nhà mình.
Tuan Huynh: biet tinh cam that cua ba, roi me hay tinh tiep
Tuan Huynh: neu ba da dut khoat thi tui con cugn khong can dau
TTM: ba nói ba nói chuyện với ng đó ba thấy hạnh phúc. và ba thấy ba khổ mấy mươi năm rồi, ba nói cứ để ba tự do sống dù 1 ngày cũng đc, sau này ba có ăn mày cũng đc... chứ ở với mẹ toàn là gây gỗ.
Tuan Huynh: ba minh ma
Tuan Huynh: toan noi chuyen tao lao khong a
Tuan Huynh: noi ma k co suy nghi, cu noi cho suong mieng ma chang biet toi suy nghi cua nguoi khac
Tuan Huynh: me cu de ba noi het di
TTM: ba còn nói tệ lắm, nên mẹ muốn mẹ về chơi tới ngày 3/5 mới đi, thì ngày 2/5 mẹ sẽ mời các con nói chuyện với các con.
Tuan Huynh: de lan nay me ve di, roi ca nha noi chuyen
Tuan Huynh: tinh ba con biet, an noi thieu suy nghi lam
Tuan Huynh: nhung thuong cung se suy nghi lai
TTM: cho ba nói rõ. rồi ba cứ lựa con đường ba đi, chứ ba nói rằng cứ để cho ba tự do đi đi về về, còn tự ba hối hận thì ba sẽ về chứ mẹ mà mời mấy con thì ba mất mặt ba sẽ đi luôn
Tuan Huynh: ba cu lua chon con duong cua ba di
Tuan Huynh: ve mat tai chinh, me con minh tu lo cho minh duoc, ba cung tu lo cho minh duoc
TTM: thì mẹ biết vậy, nên mẹ bỏ qua, nhưng hết lần này lại đến lần khác, cuối cùng toàn là mẹ có lỗi.
Tuan Huynh: neu ba thay vui khi song rieng thi ba cu song rieng
Tuan Huynh: ba k suy nghi duoc cho nguoi khac dau
Tuan Huynh: nen me dung co suy nghi rang do la loi cua minh
TTM: Nhưng mẹ mẹ nói mẹ già rồi, mẹ muốn bình yên, ba chỉ đc chọn một con đường, là chăm sóc cái gia đình mình hoặc là ở với ng kia.
Tuan Huynh: khi nao me ve, ba me cu noi ro voi nhau, neu tinh cam da het, o voi nhau la 1 ganh nang thi cu ly than
Tuan Huynh: chu song ma chiu dung kieu nhu vay thi k co duoc
Tuan Huynh: 2 nguoi phai cung co gang me a
TTM: thì mẹ quyết định rồi, nên nãy mẹ thấy ba online nhưng mẹ ở ẩn, nên ba cũng kg gọi mẹ.
Tuan Huynh: neu chi co me co gang thi khong duoc
TTM: thì đó. mẹ cố gắng quá mức quá sức chịu đựng của mẹ, mẹ thấy cái nền tảng kg vững bền.
Tuan Huynh: gio me con suy nghi nhu vay nen moi an di, chu neu me thay chang con gi thi me cu binh thuong ma online
TTM: mà mẹ bỏ nhau rồi, thì cty trung mỹ mẹ cũng trả đi. vì họ sẽ kg đồng ý giao cho ba đâu.
Tuan Huynh: da
Tuan Huynh: ba me k hoa thuan tui con cung buon do, nhung phai giai quyet triet de me a
Tuan Huynh: ba suy nghi nong can 1 lan thoi, chu nhieu lan thi khong duoc dau
TTM: mẹ biết, nên mẹ cố hết sức rồi con ạ.
TTM: để trái tim mẹ đau khổ thì tội nghiệp mẹ lắm
Tuan Huynh: me cu binh thuong online di
TTM: gái có công chồng vẫn phụ
Tuan Huynh: neu ba muon noi, thi se noi thoi
TTM: thì hôm nay mẹ muốn ẩn xem ba như thế nào.
Tuan Huynh: 2 vo chong phai noi chuyen nhieu thi moi hieu nhau dc
Tuan Huynh: neu tinh huong xau nhat thi me cu binh tinh ma chap nhan
TTM: nói nhiều lắm con à, nói xong lại thấy càng đau lòng, vì chưa bao giờ ba nói gì mà vui cả.
TTM: mẹ quyết định rồi đó con.
Tuan Huynh: thi 2 nguoi tu truoc da khac khau roi
Tuan Huynh: me cu tu tin truoc ba
Tuan Huynh: me cung chua san sang dau
Tuan Huynh: 2 nguoi noi chuyen them roi hay quyet dinh
TTM: ngày xưa các con nhỏ thì mẹ chịu một mình, nhưng vì bây giờ các con lớn rồi, mà mẹ cũng kg giữ gìn đc gia đình mình thì mẹ phải nói ra thôi.
Tuan Huynh: da, con k muon me cu chiu dung mai nhu vay
Tuan Huynh: tinh ba nong noi, lam kho nhieu nguoi lam roi
TTM: chị về chưa.
TTM: đi đường làm mẹ lo quá.
TTM: thôi kg nói chuyện ba nữa.
Tuan Huynh: chac k sao dau
Tuan Huynh: da, ke ba di me
Tuan Huynh: con chan ba lam
TTM: mẹ để ba suy nghĩ đêm nay.
Tuan Huynh: k muon noi nhieu nua
Tuan Huynh: nghe Lam noi ba khoc' ben duoi
TTM: hồi nào.
Tuan Huynh: hoi nay
TTM: Hôm mẹ ỡ nhà hả.
Tuan Huynh: moi day thoi
TTM: Vì mẹ kg online nên ba khóc hả.
TTM: sao mấy con kg xuống hỏi chuyện ba.
Tuan Huynh: Lam vua noi con nghe
Tuan Huynh: Em Lam vua noi con nghe
Tuan Huynh: con mac ke ba
TTM: các con xuống hỏi chuyện ba đi. vì ba khóc vậy là ba muốn nói chuyện đó.
Tuan Huynh: hoi nay luc an trua con co noi chuyen binh thuong voi ba ma
Tuan Huynh: thay khong co bieu hien gi
TTM: tại nãy, mẹ thử máy thấy ba đã mở máy rồi, nên mẹ tắt máy đi. rồi thấy ba online, nhưng vì mẹ ẩn ba kg thấy, mà ba cũng kg chờ mẹ rồi lại tắt, chắc vậy ba khóc.
TTM: ăn chiều hay ăn trưa.
Tuan Huynh: me cu de cho ba kho dem nay di, phai suy nghi cho gia dinh roi neu ba muon noi chuyen thi se tu dong noi chuyen voi me
Tuan Huynh: me dung co hoi hang ma lam gi
TTM: ừ mẹ kg hỏi đâu. trước giờ toàn là mẹ xuống nước.
Tuan Huynh: me cu de cho ba chiu kho dem nay
Tuan Huynh: da
Tuan Huynh: con nghi me cu manh me len
Tuan Huynh: gio con cai lon roi, ba me cung da lon tuoi roi
Tuan Huynh: ba k tot, thi ba phai la nguoi tim cach giai quyet van de
Tuan Huynh: me cu im lang di
Tuan Huynh: neu ba muon noi chuyen, thi tu dong se noi voi me
Tuan Huynh: con neu khong, tinh huong xau thi me con minh cung chiu
Tuan Huynh: me cu online binh thuong, k tron tranh nhe
TTM: hôm trước, lúc con ở HN về, ba mẹ nói chuyện với nhau, mẹ nói rằng nếu ba nghĩ lại, nghĩ cái tình cảm ấy sẽ qua đi như năm 2005 ba yêu cô kia (cô bia ôm nào đó) rồi ba cũng quên đi, bây giờ cô này rồi cũng sẽ quên và chỉ cần nghĩ là xây dựng gia đình, thì mẹ sẽ bỏ qua, thì ba lại nói nặng mẹ, nói rằng khó lắm, đừng ép ba, mẹ
TTM: mẹ nói nếu vậy thì ba hãy mời các con xuống, mẹ muốn ba nói với các con, thì ba nói nếu vậy để ba mất mặt thì ba sẽ ra khỏi nhà này luôn, nên lúc đó mẹ nghĩ lại.
Tuan Huynh: me cung dung nhac lai chuyen cu nua
Tuan Huynh: me tam ly lam ma
TTM: thì lần này xảy ra, mẹ chỉ nhắc lần này.
Tuan Huynh: con nghi me se suy nghi de co cach hanh xu thich hop hon
TTM: mẹ nói bây giờ ba thấy vui thì ba nói chuyện, nhưng đừng vì vậy mà đòi bỏ vợ con.
Tuan Huynh: me cu dung o phia nguoi dan ong de suy nghi cho ho de tim cach giai quyet
Tuan Huynh: chung nao ranh roi, me tim doc cuon Dan Ong Sao Hoa, Dan Ba Sao Kim ay
Tuan Huynh: de biet cach suy nghi cua nguoi dan ong the nao
TTM: mẹ có quyển ấy mà con.
Tuan Huynh: chuyen cua ba, tui con k ung ho dau
TTM: mẹ hiểu lắm, vả lại tình dục của ba mạnh, mà từ nhỏ ba bị ảnh hưởng kg tốt, lớn lên vẫn vậy. Ba nói mẹ thánh thiện thì mẹ sống theo mẹ đi... mà nói ra thì tệ quá con ạ. Ai đời sáng chửi vợ chiều chửi vợ mà đòi vợ hưng phấn, bây giờ ba trách mẹ, mà kg thương mẹ là ng phụ nữ tội nghiệp thì mẹ cũng chịu thua mẹ luôn con a.5
Tuan Huynh: da
Tuan Huynh: thoi ke ba di me
TTM: cho nên vợ chồng con hãy thủ thỉ tôn trọng nhau con nhé.
TTM: đừng như ba mẹ quá chênh lệch, khổ lắm
Tuan Huynh: da
Tuan Huynh: thoi, me cu nghi ngoi cho khoe truoc da
TTM: mẹ sẽ cố gắng kg đau lòng nữa.
Tuan Huynh: roi chuyen do tinh sau
TTM: con xem bài trái tim vỡ của mẹ chưa.
Tuan Huynh: con thay chang co gi phai dau long
Tuan Huynh: ba nhu vay hoai, con thay chai het roi
Tuan Huynh: hm nay con len Blog me ma k thay
TTM: mẹ vỡ thật đó con, kg khóc đc, mà cũng kg cười đc. nhưng lại ráng cười với cuộc đời mình.
Tuan Huynh: da
Tuan Huynh: me cu biet la tui con luon ung ho me ma
TTM: http://huynhtran.multiply.com/reviews/item/68
TTM: Con coi xong thì khi nào chị về báo cho mẹ biết nhé.
TTM: rồi nghỉ ngơi sớm. mẹ chỉ chảy nước mắt rồi mẹ lau khô. mẹ sẽ cố gắng.
Tuan Huynh: me oi
Tuan Huynh: chi Ha ve roi nhe
TTM: ừ vậy thì các con ngủ sớm đi nhé.
Tuan Huynh: con xuong duoi day
TTM: ừ
Tuan Huynh: da, me cung nghi ngoi som nha
Tuan Huynh: dung suy nghi nhieu qua ma hai toi suc khoe
Last message received on 26/04 at 10:06 PM
Thứ Tư ngày 27/04/2011 lúc 9g35'
TTM em đã ký giấy phép về nhà rồi
Hide Recent Messages (F3)
Hoan Huynh: Thế à, vậy thứ mấy em về?
Hoan Huynh has selected the "Autumn Leaves" IMVironment.
TTM: Tối 29 kg có vé nên em xin về tối 28
Hoan Huynh: Thế à, vậy chuyến mấy giờ?
TTM: Mới hỏi thôi, chưa có vé chắc chỉ chuyến 7g30 tối thôi.
Hoan Huynh: Tối qua sao em kg online?
Hoan Huynh: Em điện buổi trưa cho anh phải kg?
TTM: Hôm qua em mệt thấy anh về sớm, tính điện hỏi thăm anh, thấy điện cho anh anh nghe rồi tắt máy mãi, nên em buồn, kg online nữa.
Hoan Huynh: Anh nghe điện mà kg có người a lo.
Hoan Huynh: Vậy em điện buổi trưa có gì kg em?
TTM: thì chỉ để hỏi thăm anh có khỏe kg sao mà về sớm thế thôi, nhưng thấy anh nghe rồi lại tắt khóa máy luôn, nên em buồn.
Hoan Huynh: Đâu có,anh alo nhưng kg có ai trả lời, với lại số máy bị dấu, nen anh nghi mấy thằng QLTT hay điện cho anh xin tiền mấy ngày lể nên anh khóa máy.
TTM: em alo lên tiếng rồi nghe tiếng anh mà, rồi anh khóa máy luôn tới chiều.
Hoan Huynh: Trưa ngày hôm qua, anh đi mua sách cho em, ngồi uống nước với anh Ngọc thì điện tới, số kg có, nên anh kg biết là em điện.
TTM: em ở nước ngoài điện nhiều lần rồi mà. Thì cứ nghe kỹ đã.
TTM: cứ làm cho vợ buồn.
Hoan Huynh: Trong máy anh đề số bị dấu, nếu số của Camphuchia thì có số mà, hôm nào em về anh để em xem.
Hoan Huynh: Sách mua rồi 600 ngàn đó em
Last message received on 27/04 at 上午 09:39
Thấy vậy, mình gọi điện cho Hoàn, thì anh ấy nói thấy số 08... , thì số nước ngoài gọi về là vậy mà, nhưng mình kg muốn nhắc lại nữa, điện nói chuyện bình thường như chẳng có gì buồn lòng, thì anh ấy nói trưa hôm qua ngồi quán cafe với anh Ngọc tới hơn 2 giờ chiều thì về nhà. Về tới nhà thì 4hay 5 chiều gì đó.
Đây là chat thôi, chứ mà nếu có máy thu âm thì mình còn muốn thu lại những lời không tình nghĩa, không đạo lý, không tình nghĩa của Hoàn nói, để còn cho các con nghe nữa. Hoàn kg xem gia đình là nền tảng là quan trọng. Mà chỉ biết mình vui là đủ.
Dù rằng mình biết Hoàn nói đã đời rồi, sau đó Hoàn sẽ lại buồn. Mình cứ tự hỏi "Có phải vì từ nhỏ Hoàn sống trong môi trường thiếu tình người, thiếu đạo đức về gia đình, nên bị ảnh hưởng chăng?"
Chiều 17:47PM
Lúc đầu giờ chiều có người điện thoại vào cho Hoàn, nghe Hoàn trả lời là "anh đang ở Cty.." rồi anh ấy ra ngoài nói chuyện điện thoại, mình đang họp, chỉ có nhắn tin hỏi chiều sao anh ấy vào làm việc, thì chỉ chat lại là vì cậu Út đi Bình Dương nên anh ấy vào xem Cty, nhưng điện hỏi dì Út thì Dì nói vì anh ấy vào lãnh lương sớm, rồi sau khi nghe cú điện thoại đó khoảng 14g30 thì thấy YM tắt, tức là anh ấy đã ra về. Khoảng 4 giờ thì mình điện thoại cho Hoàn nhưng Hoàn không bắt máy để máy reo tới im luôn. Và giờ này gần 6 giờ chiều rồi mà Hoàn cũng chưa về nhà.
Mình thấy cái gì đó đau đau trong lòng, vật vã cũng chẳng làm gì được, chắc phải dứt luôn cho lòng đau thì đau một lần, chứ kg thể để Hoàn mãi đối xử như vậy mãi được nữa. Sợ Hoàn quá rồi Hoàn ơi!
Đêm 10:17PM
Điện nói chuyện với Lâm lúc tối, đến khoảng hơn 9 giờ thì Hà đi khám bịnh về, Hoàn cũng về lúc 9 giờ tối. Một lát sau là Hoàn online và gọi voice chat liền.
Mình chỉ hỏi hồi chiều điện mà anh không nhắc máy, anh ấy hỏi lúc mấy giờ, mình cũng chỉ nói khoảng giờ đó. Mình nói nãy giờ không thấy anh online nghĩ chắc anh đi chưa về, đi chơi có vui không, nếu mệt thì anh nghỉ sớm đi, anh ấy nói là anh ấy về lúc hơn 5g, đâu phải về lại online liền..., tự nhiên mình thấy buồn cười, buồn cười vì lời nói dối không ngượng, mà thôi đã quyết định rồi, nên không cần nói gì cả, ngày mai về mới nói chuyện vậy.
Về nhà từ tối 28/4 đến ngày chiều ngày 3/5/2011 mới qua trở lại Cambodia.
Sẽ viết lại sự việc sau.
PP. ngày 05/05/2011
Trong YM mình viết câu slogan:
"Hạnh phúc không phải là vấn đề số mệnh. Đó là vấn đề lựa chọn.”
Thì sáng nay Hoàn viết YM như sau:
Hoan Huynh: Hạnh phúc kg phài là vấn đề số mệnh, đó là ứng sử của 2 người.
TTM: Đúng rồi anh ạ.
TTM: anh khỏe không
TTM: Tối hôm qua kg thấy anh, nên em có điện, chắc anh ngủ.
Hoan Huynh: Đánh banh về, máy tinh hỏng nên kg onlie, em ngủ ngon kg?
Hoan Huynh: Điện thoại anh gài chế độ yên lặng.
TTM: Em ngủ được thôi, vì thức khuya mà lại dậy quá sớm, dậy rồi lại ngủ ít đc.
Hoan Huynh: Ừ, anh cũng ngũ khuya lại thức.
TTM: Thức rồi anh lại nghĩ gì? Em thì cứ suy nghĩ ngẩn ngơ.
Hoan Huynh: Em nghĩ làm gì cho khó ngù, chúng ta còn sống thì còn thương nhau mà.
TTM: Anh làm việc Em đi họp nhé. Hướng dẫn xưởng wahs\
TTM: hết cả buổi sáng đó.
Hoan Huynh: Em đi đi.
PP. 07/05/2011 10:30 AM
Hôm nay thứ 7, mấy ngày nay thấy H chẳng hỏi thăm mình, thì thôi hôm nay viết vài giòng hỏi thăm chàng vậy, vì ngoài việc của 2 người thì ở Cty cũng có nhiều việc xảy ra, mà H không nói thì mình không thể nào giúp được. Mà mình thì đau lòng không nguôi..
TTM: Anh khỏe không? công việc ở Cty có ổn kg?
TTM: Anh mở skype đi
TTM: Thấy anh kg hỏi thăm, nên cũng ngại, sợ gửi đến anh lại bực mình.
Hoan Huynh: Anh mở rồi.
Hoan Huynh: Em khỏe kg?
TTM: Em bình thường anh ạ.
Hoan Huynh: Anh xem rồi.
TTM: Ông Diep chừng nào qua.
TTM: Trong lòng cứ lo lo việc của Cty.
Hoan Huynh: Ông Diệp ngày 11 qua, em lo việc gì?
TTM: Chỉ thấy trong lòng lo thế thôi anh à.
Hoan Huynh: Chiều thứ 2, đoàn Kiểm tra môi trường làm việc với T Mỹ, dơn thưa cty làm ô nhiểm môi trường, anh tính xong việc mới báo cho em,nhưng em nói thì anh báo cho em biết.
Hoan Huynh has selected the "Autumn Leaves" IMVironment.
TTM: Ủa, vậy đơn thưa có nặng kg?
TTM: Anh cố lo cho êm.
TTM: Báo cho bên TW biết luôn đi anh.
Hoan Huynh: Anh báo rồi, anh biết .
Hoan Huynh: Em cũng đừng lo lắng quá, công việc rồi cũng sẽ qua thôi.
TTM: Em biết, anh sẽ lo xong thôi, còn mọi việc thì anh cứ ôn hòa mà giải quyết nhé. Khi nào nóng thì nhớ cố kìm lại. Anh ráng tập, để cho tâm nó bình an nhé. Em chỉ biết nói vậy thôi.
Hoan Huynh: Ừ anh biết rồi, anh sẽ cố, nhungem yên tâm,anh sẽ bình tỉnh.cho tâm bình an.
TTM: Máy tính ở nhà anh sửa chưa.
Hoan Huynh: mẹ con Hà trưa mai đi rồi.
TTM: Để tối em điện cho con.
Hoan Huynh: Người thân thì lần lược ra đi , em cũng dần xa anh, cả kg gian lẩn trong tâm hồn anh.
Hoan Huynh: Anh thấy buồn quá, thật buồn em à, anh muốn khóc đây.
TTM: Anh à. em đâu bao giờ xa anh, anh muốn xa em và nói em để cho anh yên, nên em đành phải cố gắng. Thấy tối anh kg cần quan tâm hỏi han, em cũng đau lòng, nhưng ráng chịu đựng.
TTM: Anh nói với em là anh yêu thương người đó thì em đau lòng vì biết anh kg cần em nữa. Chứ lòng em lúc nào cũng lo cho chồng con. Hy sinh để gia đình hạnh phúc, mà gia đình tan vỡ thì em đau khổ quá chừng mà.
TTM: Nếu anh thấy em là quan trọng trong đời, thì anh cứ yên lòng, em chẳng bao giờ xa anh đâu. Anh nhé.
TTM: Công việc có gì khó khăn thì anh nói cho em biết. Em sẽ chung lưng cùng anh giải quyết. Chứ anh kg nói thì em kg thể nào giúp anh được.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Anh chỉ sợ phải đối mặt với em, anh kg thể thấy em buồn.
TTM: Ý anh nói vậy là sao?
TTM: Anh đâu rồi.
Hoan Huynh: Anh chỉ biết nói vậy,
TTM: Anh viết tiếp đi.
Hoan Huynh: Trong lòng anh, kg muố thấy em buồn, nhưng trong tâm anh dục cho anh ra đi, thật anh phải đứng giửa 2 con đường, mà anh chỉ muốn chọn cả 2, em thấy anh tham lam quá phải kg?
Hoan Huynh: Anh cũng hiểu , cái gia đình tồn tại hơn 30 năm, cái kia mà anh chọn có tồn tại lâu kg, hay chỉ là phúc chốc yếu mềm, anh kg biết , em oi anh kg biết.
Last message received on 07/05 at 上午 10:45
Xin tha thứ cho anh, cuộc đời anh tìm được em là phúc của anh, nhưng từ này về sau, anh kg hưởng được phúc này rồi,
TTM: Em nghe anh lập lại điều này thì em đau lòng. Nhưng nếu người ấy sẽ cho anh một gia đình, sẽ cho anh một cuộc sống bình an, sẽ cho anh sự an trú bình yên, thì anh cứ nói cho em biết nhé. Em nói rồi, em đã bắt đầu bước vào cuối của cuộc đời, em muốn bình an trong cái gia đình mà mình dày công giữ gìn đến hôm nay. Nên em kg muốn nó tan vỡ, con cháu cũng buồn, nói vậy chứ mình sống phải có đạo đức anh ạ. Không thể sống theo cái cảm tính của mình được. Nhưng khi cái cảm tính đó thôi thúc mạnh quá. Và anh thấy đó là bến bình yên thì anh cứ nói cho em biết anh nhé.
TTM: Vậy thì anh đã chọn rồi?
Hoan Huynh: Anh chưa quyết em à.
Hoan Huynh: Luong tâm anh cứ như xé anh ra, và ngày hôm nay anh tâm sự vói em, như một ng bạn, anh nói ra hết những gì mà tâm anh đa trải qua, phức tạp quá phải kg em, con người anh sao sống nội tâm nhiều quá, có lẻ từ nhỏ anh đã cô đon một mình suy nghĩ một minh đau.
TTM: Em đang rất bình tâm để soi xét mọi việc của hai đứa. Do đó anh cứ suy nghĩ cho kỹ việc của gia đình. Vì anh biết rồi đó. Lần này anh phải lựa chọn giữa việc đúng và sai - vì đứng ở giác độ hạnh phúc gia đình thì chỉ có đúng và sai. Nếu sai thì ta kiên quyết sửa chữa và cắt đứt. Nếu đúng thì ta vui xới vào để giữ cho mái nhà ấm cúng. Còn anh đã chọn người phụ nữ khác, thì đối với em đó là Sai. Do đó em để cho anh thêm tuần nữa anh nhé. Tuần nữa kg phải để anh quên ngay, mà là để anh lựa chọn.
TTM: Vì cái tính anh nông nổi bồng bột cảm tính, em biết rất rõ người chồng của mình, nên em kg trách gì cả. Nhưng lần này em bắt anh kiên quyết. Kiên quyết chọn em và gia đình, hay kiên quyết chọn người phụ nữ kia. Họ nói với em rằng "ngu gì bỏ anh?" Tình yêu mà "ngu gì" là sao? do đó em muốn anh bình tâm
TTM: Em muốn anh bình tâm mà suy nghĩ lựa chọn.
Hoan Huynh is typing...Bookmark
Hoan Huynh: Anh biết rồi,anh sẽ suy nghĩ nhiều hơn.
Last message received on 07/05 at 上午 11:00
TTM: Cái người phụ nữ nói với em câu đó, kg biết có phải là người này không? dĩ nhiên ng phụ nữ nói câu này là ng khác chứ không phải là ng cùng anh đi coi bói và điện thoại với em đâu.
TTM: Em chưa bao giờ đi gặp những người phụ nữ này cả.
TTM: EM chỉ nghe mà đau lòng thôi.
TTM: Và em thì tan nát và đau buồn khi thấy anh bị dằn vặt trong sự lựa chọn anh ạ.
TTM: Sự việc rất là đơn giản, nếu ta thấy an vui trong mái nhà của mình là đã hạnh phúc. Tại sao lại phức tạp vậy.
TTM: Người phụ nữ tốt thì kg bao giờ đi xui anh bỏ vợ con đâu.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Chỉ anh thôi, thấy bối rối trong lòng.
TTM: Nhưng nếu là người tốt thì họ tránh đi. Chứ cứ đong đưa với anh. Em không hiểu.
TTM: Tại năm xui tháng hạn. Anh đang ở cái tuổi hạn đó. Hãy lắng lòng xuống nhé.
TTM: Hãy nhìn gia đình mình, con cái ngoan lo làm ăn, lo chăm sóc gia đình. Vợ thì biền biệt, nhưng cũng vì gia đình thôi. Nếu tụi mình khá hơn thì cũng kg đến nỗi. Nhưng nỗ lực thì cuộc sống tụi mình sẽ bình yên.
TTM: Nếu em là người phụ nữ lăng loàn, là người phụ nữ kg biết đạo lý, thì gia đình mình cũng tan nát lâu rồi.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Ngày nào, anh cũng suy nghĩ, chuyện chúng ta, anh hỏi sao lại thế? tại sao anh lại hết yêu em, tại sao? anh chì nghỉ được có lẻ chúng mình chưa hiểu nhau, chưa thật sự gần gủi , chưa thật,hòa hợp vói nhau.
TTM: Do đó anh cố gắng bình tâm mà suy nghĩ. Lúc nào em cũng đứng bên anh. Nhưng lần này em kiên quyết đó anh à. Anh cũng phải kiên quyết mà lựa chọn cho cuộc đời còn ngắn ngủi lắm của mình anh nhé.
TTM: Nếu anh thấy thật sự đã hết yêu thương người vợ này thì anh cứ kiên quyết lên anh ạ. Đừng chần chừ. Vì chưa bao giờ em kiên quyết như bây giờ. Em thấy cái bong bóng hạnh phúc này qua cách anh ứng xử hàng ngày với em. Em thấy cái vui cũng chỉ tạm bợ chỉ chờ cơ hội là bùng nổ, và cơ hội bùng nổ sự tan vỡ luôn thường trực. Do đó em kg vì lý do gì mà làm cho anh đau khổ vì không yêu vợ mà phải sống chung anh ạ.
TTM: Cái ám ảnh đó từ 35 năm nay chứ không chỉ lần này đâu anh. Lần này chỉ là lần thứ 2 anh nói rõ ra là bỏ vợ thôi.
Hoan Huynh is typing...Bookmark
Hoan Huynh: Vậy em đã chọn thì anh tôn trọng ý kiến đó, anh sẽ sống bên lề cuộc đòi em, kg làm khổ em, để em chọn một hướng di cho riêng em, trong đó kg có anh, em đừng bận tâm, em chọn rồi, anh tôn trong em.
TTM: Anh lại nói sai rồi.
TTM: Em nói anh hãy kiên quyết với cuộc đời anh.
TTM: Và em cũng kiên quyết bắt anh lựa chọn anh ạ.
TTM: Em kg có hướng đi riêng.
TTM: Em chỉ có hướng đi của gia đình. Nhưng phải là một gia đình đồng lòng, đồng tâm, chứ lòng anh ở nơi khác thì em không còn chấp nhận được. Do đó trong tháng này, hay trong tuần này cũng đc. Anh cứ thỏa thuận với người phụ nữ mà anh yêu anh nhé, đừng nghĩ tới em.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Vậy chúng ta sẽ nghĩ kỉ hơn, vậy em nghỉ ngơi đi.
TTM: anh ráng đừng buồn. em luôn ở bên chồng.
TTM: Nhưng anh phải kiên quyết đó.
Anh à. Những suy nghĩ của anh anh phải xem lại nhé. Em kg muốn anh mãi như đứa trẻ đâu. Anh đang là chồng của em đó.
TTM: Em chờ anh mãi
Hoan Huynh: Vậy theo em, anh cương quyết thế nào?
TTM: để đến cuối cùng anh nói kg còn yêu vợ nữa, thì cũng buồn. Nhưng em biết tính anh. Do đó anh phải suy nghĩ kỹ anh nhé.
TTM: Kg, em kg nói đâu. Em muốn chúng ta hãy chỉ gợi ra cho nhau thấy, chúng ta phải làm gì cho gia đình thôi.
Hoan Huynh: Vậy để anh tiếp tục suy nghỉ.
TTM: Vì nếu là ng khác thì sẽ ầm ĩ, cái khác của tụi mình là kg có sự ầm ĩ đó.
TTM: Mà là tìm hiểu nguyên nhân xem vì sao như thế.
TTM: Nếu ng khác chỉ cần khích bác nhau là gia đình đổ vỡ lâu rồi phải không anh. Mong anh thấy rõ điều đó mà hiểu cho vợ.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Anh biết rồi, ring6 điều đó anh cám ơn em, chiều nay chị Hai về quê, chiều Vợ chồng Tuấn Hà di7 bơi và di ăn.
TTM: anh có đi với con kg
TTM: Đi với con cho vui. anh cứ xa tụi nó
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Em nghỉ đi anh nghỉ đây., bye em.
Hoan Huynh: Em gởi gì cho anh?
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Lộn phải kg?
Hoan Huynh has signed out. (07/05/2011 上午 11:34)
TTM: à em chỉ hỏi chiều anh có đi với con kg?
TTM: Mà anh chưa trả lời đã thoát ra rồi.
13:55 PM
Hoan Huynh: Chiều nay anh kg đi được..
TTM: anh mới về CTy hả
TTM: Con đi chơi sáng hay chiều
Hoan Huynh: Anh đến cty.
Hoan Huynh: Con đi chiều.
TTM: Trưa anh có ghé Quế ăn cơm kg? Nó sao rồi, chừng nào nghỉ?
Hoan Huynh: Anh cũng kg hỏi.
TTM: Anh muốn nói gì thì cứ viết nhé. Em làm việc tiếp đây.
TTM: Trưa anh ngủ có ngon kg?
Hoan Huynh: Anh biết rồi, anh kg viết nữa đâu.
TTM: Vậy thì anh có thích em viết hỏi thăm anh kg? nếu anh thấy em hỏi thăm mà phiền thì cũng nói nhé. Còn khi nào anh quyết định rồi thì cũng báo cho em biết nhé. Tuần sau anh trả lời em đi. Chẳng thà anh nói bỏ vợ, thì em sẽ kg suy nghĩ nữa. Chứ thấy anh sớm đi tối về xem như kg có vợ, thì em cũng đau lòng rồi thôi em cứ suy nghĩ mãi mà đau lòng anh ạ.
TTM: Trưa nay em nằm mà suy nghĩ mãi lời anh viết và lời anh nói thẳng với em.
TTM: Đây là lời của người vợ nói đó anh.
Hoan Huynh: Ừ, anh hiểu rồi, em cứ viết, anh đọc, nhung anh sợ trách móc, sọ em buồn, thật anh rất sợ.
TTM: Em chưa bao giờ trách móc anh. Em chỉ đau đớn thôi. Mà Anh nhớ lời em vừa viết đó. Tuần sau trả lời cho em biết, với tư cách của một người chồng trả lời cho người vợ người vợ của hơn 36 năm qua. Em kg trách móc gì đâu. Nếu có trách thì em đã trách từ mấy hôm nay rồi, vì em biết trưa anh ở đâu, chiều anh về trễ anh ở đâu, nhưng em kg trách đâu, cứ để anh sống theo ý anh. Nhưng tuần sau phải trả lời em. Em cần câu trả lời dứt khoát những suy nghĩ của anh.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Anh biết rồi.
TTM: Để thứ 2 tập trung vào việc thanh tra đi. Rồi rãnh thì trả lời cho em, khoảng giữa tuần cũng đc.
14:05PM
PP 2011-05-07
Hoàn đi từ đầu giờ chiều tới tối khoảng 9 giờ gì đó mới về nhà.
Đó là một hành vi ngoại tình công khai nhẫn tâm và vô nhân đạo - chà đạp một cách nhẫn tâm lên tấm lòng người vợ. Tại sao H lại có thể đối xử như vậy với mình nhỉ?
Không còn hành vi nào phũ phàng hơn hành vi này. Vậy mà Hoàn còn viết ra những câu là buồn muốn khóc... Nghĩ tới hình ảnh khóc rưng rức của H mà mình chợt thấy mỉa mai... Ba mươi mấy năm qua, sao mình chịu đựng được mãi sự phản bội trắng trợn này nhỉ.!
Một cái mức chịu đựng đã vượt quá giới hạn.
Phnom Penh, 08/05/2011. đêm 21:40PM
Mà thật là lạ kỳ, tất cả người thân đều đồng ý, đều muốn mình kiên quyết chia lìa, tất cả đều không muốn thấy mình đau khổ dằn vặt, không muốn thấy mình mãi dơ cánh tay gầy guộc của mình để che bầu trời nữa...
Nhất là mấy đứa con mình. Có ai lại muốn cha mẹ chia lìa bao giờ, nhưng tất cả các con mình lại động viên mình chia xa.
Có lẽ là duyên nợ đã hết. Cũng đã đến lúc tơ duyên đứt đoạn. Kết thúc cho mình những tháng ngày dài đằng đẵng đau đáu đớn đau, nặng lệch cả bờ vai.
Thôi đành vậy, mình chẳng nên chỉ biết nghĩ tới hậu quả là sau này cha của mấy đứa con mình ra sao nữa? Biết đâu sống với người khác Hoàn lại hạnh phúc lại tốt gấp vạn lần hơn khi sống chung với mình.
Thôi đành vậy, mình chúc phúc cho Hoàn gặp được hạnh phúc riêng của mình vậy.
Vĩnh biệt một đoạn đời trước hơn 35 năm đầy đau khổ dằn vặt của mình.
Mình sẽ bình an mà sống tiếp đoạn đường đời của mình, bờ vai mình sẽ nhẹ nhàng hơn.. có khi vậy mà các con đỡ bức bối vì nỗi đau của cha của mẹ chúng...
TTM
Phnom Penh, 08/05/2011.
Thứ hai, 09/05/2011
Hoàn vào VP mà cũng không thăm hỏi mình, thì đã biết vậy rồi, nhưng thấy vô tâm quá thì cũng buồn. Nghĩ tới công việc thì lại hỏi thăm vài câu.
TTM: Bên Môi trường đến chưa Hoàn ơi!
Hoan Huynh: Chua em, giấy báo 2g chiều.
Hoan Huynh: Em khỏe kg?,
TTM: Vậy à. Vậy chiều có tin gì thì anh nhắn nhé.
Hoan Huynh: Ừ, xong việc thì anh báo cho em.
TTM: Sức khỏe vẫn vậy thôi. Chị Hai lên chưa anh?
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Thứ 3 mới lên.
TTM: Thấy anh vui và bình an như vậy thì em cũng mừng cho anh.
TTM: Sức khỏe vẫn vậy thôi. Chị Hai lên chưa anh?
Hoan Huynh: Thứ 3 mới lên.
Hoan Huynh: Lòng anh vẫn đao đáo trong lòng, thấy em một mình nơi xứ lạ quê người, lòng anh cảm thấy sao sao.
Hoan Huynh is typing...
TTM: Cám ơn anh.
Hoan Huynh: Nếu có tiền thì trả hết tiền nhà,em về VN, thì dù thế nào anh và các con cũng bên cạnh em.
Em còn một mình thì anh còn đau lòng em biết kg?
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Nếu có tiền thì trả hết tiền nhà,em về VN, thì dù thế nào anh và các con cũng bên cạnh em.
Hoan Huynh: Em còn một mình thì anh còn đau lòng em biết kg?
Hoan Huynh: Ngày mai, tiền gởi tiết kiệm, đến hạng,có lẻ anh rút ra mua xe, thấy ít quá nếu tiết kiệm hơn 100 tr thì anh đưa em góp tiền trả tiền nhà.
Hoan Huynh: Tiền nhà tháng 5 em tính sau?
TTM: Tiền nhà tháng 5 vài hôm em CK về.
Hoan Huynh: Thế à, vậy thì tốt rồi.
Last message received on 09/05 at 上午 10:39
Vậy em làm việc nhe.
TTM: Em đang đọc tin của anh.
Hoan Huynh is typing...
Hoan Huynh: Tin gì em?
TTM: Thì Em suy nghĩ những lời anh vừa viết ở đây thôi.
Last message received on 09/05 at 上午 11:00
Hoan Huynh: Vậy em làm việc nha?
TTM: Anh cũng vậy nhé.
Hoan Huynh: Ừ, em phải giử sức khỏe, an nhiều một chút, thấy em khỏe mạnh thì trong lòng anh cũng vui.
TTM: Cám ơn anh.
TTM: Em kg vui chỉ ráng tập mình sống bình thường là tốt rồi.
Hoan Huynh: Anh thật lòng , mong em khỏe.
TTM: Không có ng phụ nữ nào mà vui trong tình huống này đc đâu anh.
Hoan Huynh: Anh biết, nhưng em cứ nghĩ anh chết rồi, anh thật đáng chết phải kg em?
Hoan Huynh: Anh bên này cũng buồn lắm,càng nghĩ càng đau lòng.
Hoan Huynh: Vậy em làm việc di,bye em.
TTM: Ôi trời, anh đừng có nói kiểu này anh ơi! Nãy giờ em kg muốn nói gì cả. Anh đừng có đau lòng vì người vợ mà anh chối bỏ nữa, tình nghĩa đâu có vậy.
TTM: Cho nên đừng có nói đau lòng nhé.
Hoan Huynh is typing...Bookmark
Hoan Huynh: Thôi kg viếc nữa, càng viết cang thấy đau, em làm việc đi.
Last message received on 09/05 at 上午 11:09
Hoan Huynh has signed out. (09/05/2011 上午 11:17)
TTM: Anh đau về việc gì? về việc bỏ vợ là do anh quyết định mà.
13:35PM
TTM: anh nhớ cho kho dọn dẹp vệ sinh sạch sẽ nhé.
Hoan Huynh: Anh biết rồi.
PP. Khuya 13 rạng ngày 14/5/2011 - 12:20AM
Đi nằm rồi, lại nghĩ tới chuyện tối nay Hoàn gọi các con nói chuyện, và nói rằng không dám đối mặt với mình, rằng ngày mai sẽ về Biên Hòa ở .nói chuyện hai vợ chồng mà không có mặt mình.. Mình cũng không hiểu tính cách đàn ông có trách nhiệm của Hoàn có còn có không nữa?
Nghĩ lại hôm nay là ngày Thứ Sáu ngày 13, mà Hoàn lại nói ra, thế là gặp phải phản ứng của Út Lâm, rồi vợ chồng Tuấn và Yến. Nói chung thì Hoàn quá sa đà, bản tính khó đổi rồi.
Ngẫm lại người xưa nói rất đúng TỨ ĐỔ TƯỜNG : CỜ BẠC, RƯỢU CHÈ, TRAI GÁI, HÚT SÁCH.
Vướng vào cái nào cũng chết người cả.
CỜ BẠC: thì tán gia bại sản, vợ con cũng tan đàn sẻ nghé.
RƯỢU CHÈ: thì bê tha không tỉnh táo, cả đời không có sự nghiệp, chỉ có sa đà..
TRAI GÁI: đàn bà mê trai cũng bỏ bê gia đình, mà đàn ông mê đắm vào sắc dục, thì còn tồi tệ hơn nữa. Rồi gia đình cũng tan đàn sẻ nghé.
HÚT SÁCH: ngày xưa thì nha phiến, bây giờ thì xì ke ma túy... cũng chết mất xác..
Nói chung vướng vào cái nào cũng khổ gia đình, cũng là cái vết mưng mủ, sẽ sưng tấy lên mà hành hạ người thân, nếu không cắt bỏ thì nó sẽ viêm và đi đến ung thư.. rồi cũng chết.
Mà Hoàn thì thiếu lý trí, thiếu sự giáo dục về đạo nghĩa làm người, tánh tình nóng nảy nông cạn, yếu đuối, luôn ăn nói và hành sự theo cảm tính.. bao nhiêu thời gian qua mình cũng đã bao dung cho chồng, chỉ mong chồng trưởng thành, có lẽ mình vì muốn gia đình êm thắm mà luôn che đậy, Hoàn muốn gì thi mình cũng tạo điều kiện dễ dàng, có lẽ mình cũng có lỗi nên càng này Hoàn càng thiếu trách nhiệm, Hoàn xem việc được hưởng lạc từ cái đau khổ của người vợ và của các đứa con là chuyện đương nhiên, có lẽ việc hư hỏng Hoàn cũng có lỗi của mình một phần.
Mà thôi, đêm nay mình thấy lòng mình thật yên ắng. Thấy mình tại sao bấy lấu nay cứ để những hành vi của Hoàn mãi chà đạp lên tâm hồn mình mãi thế.!! Có lẽ ngày xưa tại Hoàn còn trẻ, tại các con còn nhỏ, mình cứ chờ cho Hoàn trưởng thành sẽ hiểu nghĩa vụ và trách nhiệm của người đàn ông trong gia đình mình hơn, nhưng bây giờ quá nửa đời người Hoàn vẫn là người đàn ông yếu đuối ích kỷ vẫn chỉ nghĩ tới bản thân của Hoàn mà thôi..
Bây giờ thì Hoàn không trưởng thành, nhưng các con mình đã trưởng thành chúng đã thành nhân, đã thành tài, chúng khác xa cha của chúng. Mong rằng con cái mình sống tốt hơn cuộc đời của mình. Mình chợt thấy thanh thản.
Ừ nhỉ, hình như những món nợ của cuộc đời mình mình đã trả xong rồi. Tạm biệt nhé Hoàn ơi! Mình cũng không thấy tiếc nuối và giận dữ gì nữa. Mà mình chợt thấy lòng mình thật nhẹ nhàng. Có lẽ mình đã ngộ ra rồi. Ngộ ra sau một thời gian dài thật dài 2011-1976 mình cứ ngụp lặn trong những khổ đau. Nhưng mình không tiếc, cũng đáng vì mình sống đã hết lòng, đã hết sức của mình, và nhờ vậy mình đã có các con, đã xây dựng được cái gia đình mình, dù rằng bây giờ nó tan vỡ, nhưng chỉ có 2 người tan vỡ thôi, còn các con mình và gia đình mình vẫn tồn tại trong bình yên.
Các con ơi! mẹ không tiếc nuối đâu, mà mẹ sẽ mỉm cười khi ngoảnh mặt lại nhìn quá khứ, quá khứ mà mẹ đã vừa là đàn ông vừa là đàn bà, dù sao mẹ cũng cám ơn cha của các con đã bên cạnh mẹ bấy lâu nay, dù đã gây cho mẹ biết bao là đau khổ, nhưng đó là cái nghiệp của mẹ, mà mẹ dù bản thân mẹ khổ thì cũng không muốn nó tan vỡ bao giờ, nhưng có lẽ do NỢ đã trả hết nên xui khiến cha con lại gây ra điều bất bình, mà lần này nhờ vậy mẹ lại ngộ ra cuộc đời mình..
Và mẹ nhận ra rằng mẹ vẫn phải sống và cùng các con đi tiếp hết dòng đời này, vì mẹ còn có các con, là sự kế thừa của tiếp tục duy trì sự phát triển của một gia tộc các con ạ.
Người xưa nói: "Đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm", nhưng mẹ sẽ tiếp tục đảm nhận cái trách nhiệm đó cho đến ngày cuối cùng các con ạ. Mẹ chỉ rất tiếc cho Ba con thôi. Mà biết đâu ba lại hạnh phúc thì cả nhà mình cũng chúc phúc cho ba của các con vậy.
Mẹ TTM
PP. 12:50AM (rạng 14//5/2011)
Nhìn ngày chợt nhớ đã một tháng trôi qua, vì ngày 13/4 mình về, thì Hoàn nói với mình rằng Hoàn muốn bỏ vợ con... vì Hoàn đã yêu người đàn bà khác, vì mình 35 qua đã làm khổ Hoàn, vì Hoàn cô đơn trong ngôi nhà mình và cô đơn với các con.. ?
12:53AM (đi ngủ thôi để ngày mai còn làm việc, và sẽ bay chuyến 13g về VN)
Vỡ
Trả lờiXóaNgày 27/4/2011
Trả lờiXóaTối nói chuyện với Lâm cả chiều tối. Lúc Hoàn về tới nhà thì đã hơn 21 giờ cùng lúc với Hà đi khám bệnh cũng về nhà cùng lúc.
Vậy ngày 28/4/2011 mình về nhà thì H nói H về lúc hơn 5 giờ chiều. Ăn cơm ở nhà (thực tế là kg ăn)
Lương H đã lãnh ngày 27, nhưng H nói ngày 29/4 mới lãnh lương.
04/05/2011
Trả lờiXóaNgày hôm qua, buổi trưa rời Cty lúc hơn 11g tới gần 2 giờ chiều mới vào cty. Và tới 3g rưỡi chiều thì về nhà đi đánh banh.
Tối không online, nói máy vi tính hư.
05/05/2011
Trả lờiXóaNgày hôm nay cũng rời Cty lúc 11g trưa gần 2 giờ chiều mới vào, và 15 giờ rưỡi thì tắt máy ra về.
17g chiều vẫn chưa về tới nhà!
18g vẫn chưa về nhà. Và mình điện lúc 18g17 phút thì kg có nhận máy chuông reo tới tự tắt máy.
Nói chuyện với Lâm tới 8g30 PM thì Hoàn về.
Con mình cũng trưởng thành rồi.
TTM: Hà ơi, hôm nay con đi lấy kết quả bịnh chưa con
Trả lờiXóaTTM: Có kết quả thì báo cho mẹ biết nhé.
Ha Huynh: da
TTM: Mẹ đi NH từ sáng, mới vừa về tới Cty.
Ha Huynh: tháng sau đi khoét chóp
Ha Huynh: nghe nói bệnh con chưa vào đến tử cung
Ha Huynh: không nặng lắm
Ha Huynh: nhưng đợi kết quả khoét chóp mới biết được
Ha Huynh: bữa rồi khám xem tổn thương bề rộng, tháng sau mới xét nghiệm kiểm tra chiều sâu.
TTM: Vậy thì con tính về HN kg
Ha Huynh: chủ nhật
Ha Huynh: con vừa về đến nhà
Ha Huynh: giờ con tìm đặt mua vé
TTM: À vậy hả.
TTM: Con thử mở máy vi tính ở nhà xem có online đc kg con nhé, vì mấy ngày nay ba nói máy vi tính hỏng. Ba đang trên đường về, vì lúc mẹ về đến Cty là 2g30 thì ba vừa tắt máy. Hôm nay chắc ba về đi đánh tenis. Mẹ muốn kiểm tra xem máy có online đc kg thôi. Con giúp mẹ nhé.
Ha Huynh: mẹ à
Ha Huynh: con không muốn nghe mẹ hỏi về ba nữa đâu
TTM: Ừ, thì mẹ cũng kg muốn hỏi, nhưng cũng muốn kiểm tra máy 1 lần, xem ba nói thật hay nói dối.
TTM: Chừng nào về HN thì báo cho mẹ biết nhé.
TTM: Mẹ làm việc đây.
Ha Huynh: mẹ à
TTM: ừ
Ha Huynh: mẹ có số tk của em Tuấn ở đó không
Ha Huynh: nhắn cho con đi
TTM: có chờ mẹ tí
TTM: 0071 001 060550
TTM: mua đc vé chưa
Ha Huynh: mua được rồi mẹ, chủ nhật con về Hà Nội, đầu tháng 6 con lại về. Bây giờ con chuyển tiền trả em
TTM: à
TTM: Thấy con về mẹ lại buồn. Con cái ở xa.
TTM: Khi con nhập tài khoản, có hiện tên em, thì mới nhấn nút chuyển khoản con nhé.
Ha Huynh: da
Hide Recent Messages (F3)
Ha Huynh: mẹ à, mẹ đừng nghĩ đến chuyện buồn nhiều. Con thấy mẹ vậy đau lòng lắm. Con đầu tháng 6 về mẹ sắp xếp lịch nghỉ để về chơi với con
Last message received on 06/05 at 3:59 PM
Sáng mình thấy H đi làm, nhưng không hỏi thăm mình. Mình cũng kg hỏi lại. Và mình cùng mấy đứa kế toán đi NH, về đến Cty lúc 14g30 thì Hoàn đã tắt máy về, và cũng kg thấy tin nhắn gì. Không biết hôm nay H có đi đánh tenis không?
Trả lờiXóaThật ra thì sự thiếu quan tâm đó cũng chẳng còn quan trọng nữa. Mình chỉ nhìn xem rồi sẽ ra sao?
Hoàn chiều về nhà đi tenis, tối về ăn cơm với mấy con.
Trả lờiXóaCả ngày không hỏi han gì mình cả.
Lâm nãy online hỏi thăm mẹ:
Quoc Lam Huynh: yeu mum
TTM: Mum vừa đi làm về phòng, vừa đi tắm.
Quoc Lam Huynh: ca nha moi an com xong
TTM: Vậy à.
Quoc Lam Huynh: ba ve roi nha me
Quoc Lam Huynh: mum dau roi?
TTM: Ừ Mum mới tắm xong, nên đang chải đầu.
TTM: sao con.
TTM: Con đang làm gì đó
Quoc Lam Huynh: da con dang lamviec
Quoc Lam Huynh: con mum
Quoc Lam Huynh: an gi chua>
TTM: Mum ăn cơm rồi.
Quoc Lam Huynh: mum an co ngon k?
TTM: Bây giờ làm việc tiếp
Quoc Lam Huynh: con cung vay
Quoc Lam Huynh: thuong mum
TTM: Ăn bình thường con ạ.
Quoc Lam Huynh: an binh thuong la an ngon hay do?
TTM: là ăn cho no bụng.
Quoc Lam Huynh: mum con dau bao tu k?
TTM: Mum vẫn uống thuốc khi đau.
TTM: Nãy ở VP về chạy về, nhưng mỏi quá.
Quoc Lam Huynh: mum con dau nguc k?
TTM: Nói chung là kg nghĩ tới bịnh con ạ, nghĩ thì thấy đủ thứ.
Quoc Lam Huynh: vay mum lam viec di nha
Quoc Lam Huynh: con lam viec day
TTM: ừ
Quoc Lam Huynh is typing...
Quoc Lam Huynh: khi nao ngu thi nhan cho con biet nhe
TTM: ừ
TTM: mẹ làm việc trường
kim tran: Sao Chị chưa ngủ
Trả lờiXóaTTM: Chị chưa ngủ. A chàng T vừa online nói chuyện. Vì anh H có nói cho anh chàng nghe.
TTM: chị đang làm việc.
kim tran: khuya rồi đó Chị, nghỉ sớm đi.
TTM: ừ
TTM: em nghỉ trc đi. Chiều anh H đi tenis.
TTM: về ăn cơm với con. Nhưng kg nhắn gì chị cả ngày nay.
kim tran: mấy người trong cty nói mấy ngày nay ảnh hay la lắm, chiều nay em cũng bị la luôn
TTM: vậy hả
TTM: lúc anh ấy ở đó la em hả
kim tran: em thấy đưa anh Hoàn ký HĐ em mới nói với thằng Dũng là nhớ viết đúng đơn giá để không phải hủy nữa, thế là anh Hòan nói là nó đã ký vô phiếu xuất kho thì có gì nó chịu trách nhiệm. làm gì mà lo giữ vậy. Thuế mà bắt lỗi thì cỡ nào ảnh cũng cải lại. Cùng lắm là bị phạt nộp tiền thôi, tiền của Cty chứ phải của mình đâu, kệ,
TTM: anh ấy la thì em nói anh ấy, hoặc mời anh ấy nói chuyện. Có gì em cũng nói là em sẽ nghỉ.
kim tran: Xong rồi quay qua la chuyện lần sau có đi đâu phải báo đàng hòan nha. Em nói là em đã nói trước với anh rồi mà.
kim tran: hôm nay em cũng nói lại giữ lắm chứ, nhưng thấy ổng nói chuyện nhà hàng xóm còn nghe được cái em im luôn
kim tran: nói chung là thích làm ông chủ muốn mọi người là tay sai.
kim tran: tụi nó nói làm việc với sếp Hòan mệt quá
kim tran: chiều nay em nhận được 1 lá thư từ phòng tài nguyên môi trường, mở ra xem thì thấy thông báo ngày 9/5 có đòan môi trường tới kiểm tra, vì có người ở gần đó gởi đơn nói Cty Trung Mỹ mua bán hóa chất làm những nhà xung quanh không chịu được mùi hôi với lại nguồn nước bị ô nhiễm.
kim tran: em đã để lá thư đó trên bàn anh Hòan mai ảnh vô thì biết
TTM: sáng mai em điện cho anh Hoàn nhé.
TTM: Anh ấy kg có khả năng chịu đựng đâu.
kim tran: ảnh vô là thấy à, em không điện đâu. Chị cũng đừng nói gì hết.
Vừa thay avatar của YM.
Trả lờiXóaKhi nào Hoàn quyết định bỏ nhau thì sẽ thay cái khác nữa.
Cứ cho H cơ hội chọn lựa đó.
Hoàn tắt YM lúc 14g18'
Trả lờiXóaĐể xem H có về nhà không?
Hoan Huynh has signed out. (09/05/2011 上午 11:17)
Trả lờiXóaanh nhớ cho kho dọn dẹp vệ sinh sạch sẽ nhé.
Trả lờiXóaHoan Huynh: Anh biết rồi.
TTM: Em có việc ra ngoài, có việc gì thì anh nhắn tin vào điện thoại cho em nhé.
Hoan Huynh: Ừ, anh biết rồi, anh sẽ báo cho em.
TTM: Em sẽ gọi về, mà anh nhớ nhận điện thoại đó.
TTM: Gọi về lần nào cũng kg nhận.
Hoan Huynh: anh biết rồi.
TTM: Bạn của Tuấn là cục phó cục môi trường, có gì cần giúp đỡ thì anh điện cho Tuấn nhé.
Hoan Huynh: Anh biết rồi.
Hide Recent Messages (F3)
Hoan Huynh has signed out. (09/05/2011 下午 02:17)
Quoc Lam Huynh: mum oi
Trả lờiXóaTTM: u
Quoc Lam Huynh: thuong mum
TTM: Con đang ở nhà hay ở cơ quan
TTM: ăn cơm chưa
TTM: bây giờ mẹ mới nấu mì ăn
Quoc Lam Huynh: con dang o nha
Quoc Lam Huynh: chua an com
Quoc Lam Huynh: dang an soai thay com
TTM: Bác hai về tới nhà chưa
TTM: Ba về chưa con.
Quoc Lam Huynh: ve roi mum oi
Quoc Lam Huynh: mum goi ba chua?
TTM: kg con ơi, hồi chiều ba ở cty với đoàn kiểm tra, nên ba nhắn mẹ.
TTM: Ba về lúc 4 giờ chiều, mẹ kg biết ba mấy giờ về tới nhà.
Quoc Lam Huynh: ba ve luc khoan 8h30
TTM: mẹ nấu mì ăn.
TTM: vậy thì mẹ biết rồi.
Quoc Lam Huynh: mum thay may tuong phat chua
Quoc Lam Huynh: anh tuan gui cho mum chua?
TTM: Mẹ thấy rồi, anh Tuấn gửi lúc sáng.
TTM: Để mẹ post xong Lịch sử của 2 vị Bồ tát thì mẹ đưa co con xem
Quoc Lam Huynh is typing...
Quoc Lam Huynh: ok mum
Sáng nay vào Cty lúc 8g40, rời Cty lúc 10g30
Trả lờiXóaMới vào Cty lúc 13g40?
Quoc Lam Huynh: Moi sang som cam on cuoc doi- Vì có thêm một ngày nữa để yêu thương...
Trả lờiXóaTTM: Hihi
TTM: Cám ơn có con trong đời
TTM: con ăn cơm chưa
Quoc Lam Huynh: da roi
Quoc Lam Huynh: con cung moi ve thoi
TTM: Ba mấy giờ về tới nhà
Quoc Lam Huynh: da cung moi ve
Quoc Lam Huynh: ve cung voi con
TTM: Vậy à.
Quoc Lam Huynh: da
Last message received on 10/05 at 8:41 PM
Hoàn rời Cty từ 3g41'PM chiều - bây giờ là 8g30 PM
Trả lờiXóaHôm nay H vào Cty lúc 8g AM hơn tí.
Trả lờiXóaBây giờ H mới để thời gian xem báo cáo của Cty TM thì cũng đã muộn rồi.
Bao nhiêu thời gian vừa qua, cứ vào Cty là H chỉ ngồi chơi vi tính, việc bên ngoài thì đã có cậu Long giải quyết, có quan tâm tới là chỉ la lối anh Ba và cậu Long, còn ngoài ra chẳng làm được bao nhiêu việc. Rồi thì sanh ra nhàn rỗi mà nghĩ tới những thú vui riêng tư với những người phụ nữ khác.
Cứ nghĩ rằng lỗi do vợ đi xa, kg lo chăm sóc chồng, để chồng cô đơn... Tại sao H không nghĩ tới nguyên nhân vì sao mà mình phải bôn ba, mà tự quên đi người vợ đã vì sao mà bôn ba tần tảo.
Rồi trách rằng bản thân H cảm thấy cô đơn vì các con. Sao H không nghĩ tới nguyên nhân vì sao H cô đơn.
H kg nghĩ từ thủa bé đến lớn không H đã đối xử với các con như thế nào. H đã bao giờ có sự quan tâm và tạo cơ hội cho cha con gần nhau không? vậy thì sao mà có sự thân thiết được.
Những ngày lễ, những ngày vui chơi, đã bao giờ H chủ động tạo điều kiện cho cả gia đình đoàn viên chưa?
Chưa, hơn 35 qua chưa bao giờ H đưa ra hoặc tạo điều kiện cho gia đình vui chơi. Chưa bao giờ, chỉ là mình sắp đặt tổ chức. Đi với H thì trong lòng luôn lo lắng, kg biết bao giờ cơn nóng giận của H bùng nổ sẽ làm cho không khí của chuyến đi trở nên ảm đạm..
Ôi sao mình vẫn nhớ mãi thái độ của Hoàn về cái chuyến xe trong ngày đám cưới con gái ở Hà Tây, và nhớ tới lúc tới nhà nghỉ ở Bến Đục, Hoàn nằm trên giường vừa cười vừa gửi tin nhắn cho ai đó.. H vui và hạnh phúc với những thú vui riêng của H mà thôi. Đi chung với gia đình chẳng qua H xem đó là việc ban ơn ban bố của H... mà thôi!
Nghĩ kỹ lại thì thời gian sống chung vừa qua của H chỉ là thời gian của những thú vui riêng tư của H, những thú vui đó của H thì không có vợ và con ở chung trong đó.
Đành vậy rồi H ơi!
Lòng mình đã nhạt, mình không còn muốn vui xới vào người đã có những hành vi quá nhẫn tâm đối xử với vợ con.
Nhất là nhởn nhơ nói thẳng với vợ là bỏ vợ vì 2 nguyên nhân trên, là muốn sống một mình với người đó.. dù hạnh phúc chỉ một ngày ...
Rồi mặc vợ dõi theo, hàng ngày luôn công khai đi chơi, sống chung với người phụ nữ khác, xem đó là chuyện đương nhiên mà H được hưởng, mà không cần biết đến cảm nhận của vợ của con như thế nào về hành vi tra tấn vô lưng tâm vô đạo đức đó.
Người ta có thể tha thứ vì những thú vui tạm thời bốc đồng, chứ ng ta không thể mãi tha thứ vì những hành vi cố ý xem như đó lợi ích cá nhân mà người ấy được hưởng, mà không nghĩ đó là hành vi tra tấn tinh thần của người vợ.
Sự nhẫn nại, sự hiền hòa, sự bao dung của người vợ nào cũng có giới hạn, mà mình nghĩ chẳng có ai như mình, cái buồn cứ gặm nhắm trái tim.. nhưng H ơi! đã vượt mức giới hạn rồi đó.
Viết ra mà mình thấy trái tim mình thực sự biến thành đá cuội rồi đó, cái cục đá cuội đó cứ đong đưa, đong đưa trong lồng ngực của mình.
TTM
09:12AM - 11/5/2011
Giờ buổi sáng Hoàn rời Cty đi nghỉ trưa.
Trả lờiXóaKhoảng gần 2 giờ chiều thấy H vào
và bây giờ đã rời Cty để đi đến nơi H cần đến.
[下午 05:47:15] TTM: Tuấn ơi! mẹ họp xong rồi. Nhưng chợt nghĩ tới Ba đối xử với mẹ, mẹ lại đau lòng.
Trả lờiXóa[下午 05:47:52] Huynh Anh Tuan: hix
[下午 05:48:09] TTM: Ba cứ tỉnh bơ xem việc ba đi lại ngang nhiên và công khai với người phụ nữ đó là chuyện đương nhiên. Ngay hỏi thăm mẹ một câu ba cũng không hỏi nữa. T
[下午 05:48:50] Huynh Anh Tuan: con cung k biet noi lam sao nua
[下午 05:49:04] Huynh Anh Tuan: nhugn song thi van phai song
[下午 05:49:18] Huynh Anh Tuan: nen con mong me dung co them suy nghi toi nguoi do nua
[下午 05:49:29] Huynh Anh Tuan: de me song cho thanh than
[下午 05:49:53] Huynh Anh Tuan: gio me con minh tap trung lam du an truogn tieu hoc de minh co thu nhap
[下午 05:50:32] TTM: Me từ hôm thứ 3 mẹ kg viết hỏi thăm, thì ba cũng kg hỏi. Thì mẹ vẫn sống, nhưng thấy bất nhân quá con ạ, vì với mẹ ba vẫn chưa có có câu dứt khoát thì ít nhất cứ phải tôn trọng mẹ chứ, đàng này ba ngang nhiên công khai đi lại xem mẹ là thứ vô tri vô giác.
[下午 05:50:58] TTM: Mẹ kg sao đâu. Mình sẽ tập trung vào làm việc thôi. Có điều phải giải quyết dứt điểm vụ ba đã.
[下午 05:51:17] Huynh Anh Tuan: da, con cung k biet noi lam sao
[下午 05:51:24] TTM: Do đó mẹ về, các con nhớ ở nhà nhé. Lần này mẹ mời các con tham dự.
[下午 05:51:32] TTM: Con xem có nên có mặt Yến kg?
[下午 05:51:34] Huynh Anh Tuan: may gio me co mat o nha
[下午 05:51:55] TTM: hay chỉ là 2 đứa con thôi. Đó con thấy kg mẹ cũng còn muốn giữ mặt mũi cho Ba nữa đó con.
[下午 05:52:24] Huynh Anh Tuan: neu gio la viec gia dinh roi thi moi nguoi se ngoi lai de giai quyet me a
[下午 05:52:45] Huynh Anh Tuan: chuyen no nhu the nay, lam sao ma moi nguoi k biet duoc
[下午 05:52:50] Huynh Anh Tuan: ba chi la thu hen nhat thoi
[下午 05:53:01] TTM: Ừ, vì vậy các con nhờ chiều tối thứ 7 là phải ở bên mẹ, chứ ba mẹ kg lường được đâu.
[下午 05:53:07] Huynh Anh Tuan: nen me che cho ba thi ba cung chang anh hung len dau
[下午 05:53:15] Huynh Anh Tuan: da
[下午 05:53:19] Huynh Anh Tuan: vay may gio me ve
[下午 05:53:32] Huynh Anh Tuan: khi nao me ve thi goi cho con
[下午 05:53:45] Huynh Anh Tuan: vi buoi toi con da hua di an dam cuoi 1 nguoi ban
[下午 05:53:51] Huynh Anh Tuan: neu can con se gui tien cho nguoi ta
[下午 05:53:53] TTM: Để lấy vé đã. Mẹ chưa hỏi nữa. Mẹ có nói chuyến 2 giờ chắc khoảng 3 hay 4 giờ chiều là mẹ về tới nhà.
[下午 05:53:59] TTM: Vậy mẹ đợi các con về đã.
[下午 05:53:59] Huynh Anh Tuan: da
[下午 05:54:24] TTM: Ừ thôi con ghé và gửi tiền rồi về, đừng ăn vì ăn tối lắm.
[下午 05:54:32] Huynh Anh Tuan: da
[下午 05:54:43] TTM: Thôi con nghỉ ngơi đi.
[下午 05:54:54] Huynh Anh Tuan: da, gio con ve don Y day
[下午 05:54:59] Huynh Anh Tuan: gap me toi nay nhe
[下午 05:55:00] TTM: Ừ con đi đi.
huynhtran wrote today at 9:30 AM, edited today at 9:31 AM
Trả lờiXóaCùng con gái Hà nói chuyện.
yen tran: Me oi
Trả lờiXóaTTM: Ơi
yen tran: chieu nay Me ve chuyen may gio
yen tran: de anh Tuan di don Me nhe
yen tran: Ba da mang theo hanh ly sang nay nhung Ba noi toi Ba se ve an com va noi chuyen
TTM: Me về lúc 13g30 khoảng gần 2 :30 mẹ đến
TTM: Ừ
yen tran: hanh ly Ba mang theo it lam, chi co 1 cai cap den nen con nghi Ba se som suy nghi lai. Sang naytruoc khi Ba di lam , con cung da khuyen Ba suy nghi lai, Ba noi de toi Ba ve se noi chuyen voi Me
TTM: Con ơi! mẹ kg muốn nữa con ạ. Mẹ sẽ sống bình yên thôi con.
yen tran: Da, Me cu chon lua cach song Me cam thay thoai mai nhat cho cuoc doi con lai cua Me.
TTM: Vì mẹ sẽ đau lòng mãi nếu còn sống với ba. Vấn đề là ba kg thấy được mình sai ở đâu, ba cứ áp đặt cho mẹ những suy nghĩ của Ba.
yen tran: sang nay khi con khuyen Ba, Ba lai trach Lam Me ah
yen tran: roi Ba lai trach Me nua, con nghe ma lai thay buon
TTM: Trách mẹ sao con.
yen tran: toi nay Me cung nen chuan bi vi toi qua khi noi chuyen, Lam khong nen long duoc nen da noi het Me ah
TTM: Ừ kg sao đâu con, mẹ kg biết Lâm nói việc gì về ba
yen tran: rang moi viec cac con deu biet het roi, chuyen cua ba me, chuyen Ba co nhieu nguoi dan ba khac , chuyen cong ty TM...
yen tran: thi Ba lai trach Me la chuyen gi cung noi het voi cac con
yen tran: rang Lam kg hieu chuyen, chi biet nghe theo Me noi ma kg biet thuc hu cua van de dang sau
yen tran: noi tum lai, con biet toi nay Ba se lai nhai lai van de nay
yen tran: con da nhan voi anh Tuan roi, chieu nay anh T se di don Me
yen tran: sang nay con ve nha Ma de di lam giay chung minh nhan dan lai
yen tran: CMND cua con het han roi, hen gap Me chieu nay
TTM: Thì việc quan trọng nhất ba trách mẹ là mẹ kg làm cho ba hạnh phúc (trong tình dục), mẹ làm cho ba khổ sở (vì mẹ cứ bỏ ba mà đi). Còn nguyên nhân vì sao thì ba kg cần biết đến... Còn nguyên nhân thứ hai là ba cô đơn với các con .. và nguyên nhân vì sao ba cũng kg hiểu luôn. Cái gì cũng có nhân quả. Mà tối nay ba có nói ra, thì mẹ nói dù mẹ kg nói ra, nhưng các con cũng cảm nhận đc sự bất hạnh của ba và mẹ mà.
TTM: Ừ
TTM: con đi đi
yen tran: da, toi qua Lam co noi Me da tam su voi cac con nen cac con biet
Hoan Huynh: Em dang làm gì đó ?, anh muốn nói chuyện với em.
Trả lờiXóaTTM: Em vừa đi làm việc với ông Trần về
Hoan Huynh: Thế à!
Hoan Huynh: em v
Hoan Huynh: Em có khỏe kg?
Hoan Huynh: Nghe nói em muốn về VN tối nay phải kg?
TTM: Đúng rồi.
TTM: Em sẽ về VN hôm nay.
Hoan Huynh: Thì em cứ về, nhưng anh đi rồi, kg có nhà em à.
TTM: Vậy tối nay anh kg về sao?
Hoan Huynh: Anh kg về nhà đâu, chuyện chúng mình anh cũng đa nghỉ xong, anh ra sống ở nhà củ một thời gian.
TTM: Ủa anh không về là sao?
Hoan Huynh: Để chúng mình nhìn lại và có quyết đinh tiếp theo.
TTM: Vì anh là đàn ông đó chứ không còn là trẻ của 30 năm trước nữa đâu.
TTM: Không có anh ạ, tuần trước có nói với anh là tuần này anh phải trả lời.
Hoan Huynh: Anh đã chuyển đồ đi rồi. và anh đi là câu trả lời với gia đình đó.
TTM: Thì em cũng đã hình dung ra anh sẽ ứng xử thiếu trách nhiệm như thế rồi, tuy nhiên đề nghị là anh hãy có trách nhiệm lần cuối nhé. Kg thể anh nói chuyện với các con mà không có người vợ ở bên cạnh bao giờ.
Hoan Huynh: Chúng ta kg nên nói chuyện nữa để tránh tổn thương cho nhau.
TTM: Chỉ đề nghị là anh hãy về nhà chiều nay. Rồi đi cũng chưa muộn, ba mươi mấy năm rồi mà.
TTM: Tổn thương rồi anh ơi!
TTM: tôi khg sao nữa đâu.
Hoan Huynh: Vậy em muốn một lần thì tối nay anh về .
Hoan Huynh: Chuyến bay em mấy giờ ?
Last message received on 14/05 at 上午 09:31
Đưa vào đây những hình ảnh mình dõi theo Hoàn. Tất cả đều không có thay đổi gì. Hoàn cứ công khai đi lại với người phụ nữ khác trước mặt người vợ.. Đã hết duyên và hết nợ, nên mình đành thuận tình mà đồng ý chấm dứt mối nợ này mà thôi.
Trả lờiXóaVĩnh biệt quá khứ khổ đau, lòng chợt nhẹ nhàng, dù nhẹ nhàng đau.. khi quyết định..
PP. 14/5/2011 lúc 10g54 AM.
Hoàn đã viết YM cho mình xong lúc 9g31AM.
huynhtran wrote today at 9:42 PM
Trả lờiXóaTối hôm qua Hoàn kg nói gì cả, chỉ có mình nói, lần đầu tiên không thấy Hoàn nổi điên, vì có Yến và Tuấn ở đó nữa, rồi Hoàn bỏ đi, H nói sẽ đi với 2 bàn tay trắng.
Vậy là xong, thật là kỳ lạ, mình không chảy nước mắt, trong lòng kg muốn giữ H lại.. mình đau trong lòng đau đến dửng dưng.. Có lẽ 35 năm cái đau vì chồng phản bội, liên tục bị phản bội trong 35 năm. Hoàn xem đó là chuyện đương nhiên, xem đó là hành vi hợp với luân thường đạo lý...
Buồn cười là đêm 13 Hoàn nói thẳng với các con là H đã đem lòng yêu ng phụ nữ khác, mà ở với người phụ nữ đó H cảm thấy hạnh phúc thấy nhẹ nhàng... còn ở với mình là gây gỗ.. là không hạnh phúc.. rồi trong tình dục là gì gì đó...
Trời ạ, H nói ra như thế mà không sợ các con xem thường sao? Hoàn nghĩ rằng H nói như thế là các con sẽ thương bố sao? một hành vi bạo hành tinh thần vô ly đó mà Hoàn xem như đó là chuyện đương nhiên, là hợp lý mà Hoàn phải được hưởng, còn ng khác đau khổ khổ đau gì gì thì kệ.. ? Thật là quá tệ.
Còn ở với mình hay gây gỗ ư! ....haha.. chính Hoàn là người luôn cáu giận với vợ con, đi đón mình mình ra trễ lã chửi mình, chưa bao giờ hỏi được một câu nhẹ nhàng như: em làm việc có mệt khg? sao ra trễ vậy v.v..."" Chưa bao giờ được nghe Hoàn hỏi như thế mà khi vừa ra khỏi cổng Cty leo lên yên xe sau là nghe"" Bà coi thường tôi, điện thoại báo tiếng cũng kg đc hả...."" trời ạ, đã bận rộn, đã trễ mà còn ngồi ở đó điện thoại báo nữa...
Xe Honda Wave vợ mua cho, vợ ngồi chỉ không trả số.. là đã chửi con mẹ này con mẹ kia ngu lắm... chửi vào tới bàn ăn vẫn chửi. Mình tức quá, chẳng lẽ nói đó là tiền mình mua.. mình chỉ nói Hoàn ơi! đã hư đâu, mà mình làm ra tiền bạc, chứ tiền bạc có làm ra mình đâu, mà H la lối dữ vậy, trong khi có cả ông nội ở đó nữa.... kể thì không hết được.. những điều khổ đã trải qua chất chứa trong sâu kín...
vậy mà tối hôm qua, khi bỏ về Biên Hòa, gọi Dì Út đưa chìa khóa, khi Dì Út ra, thì nghe Hoàn đang điện thoại nói :""em ngủ chưa..."" rất là êm đềm. Làm Dì Út lại nghĩ có khi nào điện cho mình không???
Mình chợt tỉnh ngộ ra là bị dày vò quá lâu.
Mình trả xong nợ đời với Hoàn rồi. Vĩnh biệt thôi Hoàn ạ.
TTM
huynhtran wrote today at 9:43 PM
Trả lờiXóaChiều hôm qua bay về VN, đêm nay bay qua lại, mình đuối rồi, ăn tô mì thấy trong người nóng bức. Mà mình buồn ngủ quá, díu cả mắt lại rồi. Đi ngủ thôi. Không nghĩ ngợi gì nữa cả. Dũ tất cả bụi ra khỏi người thôi.
TTM
Từ hôm ấy, mình không để ý tới YM nữa. Mình chỉ nhìn thấy đèn nháy. Nhưng kg nhìn nữa.
Trả lờiXóaMình đã quyết tâm rồi. Nợ đã trả xong. Ác duyên mà hai vợ chồng vương mang bấy lâu đã tận...