Thứ Ba, 24 tháng 5, 2011

Lời trăn trối.




    Đêm hôm qua, tôi vào trang http://www.slideshare.net/ để tạo cho mình một account thì thấy cái file.pps với lời tựa: LỜI TRĂN TRỐI CUỐI CÙNG..

    Nhìn tựa đề của file lòng chợt bồi hồi. Ừ nhỉ! con người ta - có người khi ra đi thì còn để lại lời trăn trối cho người thân.. có người ra đi chẳng để lại lời nào... Và dù có để lại hay không để lại thì người còn lại cũng sẽ biết bao ngậm ngùi... Và sau khi đọc xong lá thư cuối cùng của người tử nạn này,  chợt thấy trong lòng một nỗi ngậm ngùi chua xót...



















































































Tôi xin chép lại lời trên từng bức tranh cho các bạn cùng đọc lại nhé.



Một lần trên xa lộ, tôi thấy một nhóm cảnh sát hoàng gia Canada và vài người công nhân đang tháo gỡ phần còn lại của một chiếc xe tải bị mắc kẹt bên vách đá.

Tôi đậu xe lại, nhập vào nhóm tài xế xe tải đang lặng lẽ quan sát đội công nhân…...


Một cảnh sát bước lại chỗ chúng tôi  chậm rãi nói: "Rất tiếc, người tài xế  đã chết khi chúng tôi phát hiện ra anh ta. Có lẽ anh ấy bị lạc tay lái trong lúc trời có bão tuyết hai ngày trước đây. Thật khó để nhận ra người bị nạn nếu chúng tôi không may mắn thấy ánh nắng phản chiếu từ kính chiếu hậu".

Viên cảnh sát lắc đầu buồn bã, rút trong túi áo khoác một lá thư "Đây này, các anh nên đọc cái này. Tôi đoán anh ấy đã sống được khoảng hai giờ trước khi chết vì lạnh".


Tôi chưa bao giờ thấy cảnh sát khóc. Tôi nghĩ họ đã thấy quá nhiều cái chết và chứng kiến nhiều cảnh tượng hãi hùng nên họ không còn cảm giác gì trước những việc tương tự. Nhưng viên cảnh sát ấy đã lau nước mắt và đưa tôi lá thư.

Đọc thư, tôi cũng như những người tài xế khác, không nói lời nào, chỉ lặng lẽ giấu những giọt nước mắt, trở về xe của mình.


Những từ ngữ trong thư như nung cháy tôi. Và sau nhiều năm, nó vẫn còn khắc sâu trong trí nhớ, như thể tôi đang cầm nó trước mặt.


Tôi muốn chia sẻ lá thư đó với bạn, bạn bè của bạn và những người trong gia đình …




  Thư của Bill, tháng 12 năm 2000

“Em yêu quý của anh,

Đây là lá thư mà không người đàn ông nào muốn viết. Nhưng anh cũng đủ may mắn khi có một ít thời gian nói lên những gì anh đã quên nói nhiều lần trước đây.

Anh yêu em, em yêu ạ.

Em đã từng nói đùa rằng anh yêu chiếc xe tải còn hơn cả yêu em bởi vì anh dành nhiều thời gian cho nó quá!


Anh yêu cái khối sắt này vì nó cần cho chúng ta. Nó chứng kiến anh vượt qua những nơi khó khăn, những giờ khó nhọc….

Anh đã có thể luôn kỳ vọng vào nó trên những chuyến hàng xa và nó luôn mau chóng giúp anh hoàn thành công việc. Nó không bao giờ làm anh thất vọng.

Nhưng em có biết rằng anh yêu em cũng bởi những lý do đó. Em cũng đã chứng kiến anh vượt qua những thời khắc khó khăn.

Anh nhớ anh đã than phiền về chiếc xe cũ kỹ vậy mà anh không nhớ em cũng từng than thở khi mệt mỏi trở về nhà.

Anh quá lo nghĩ đến những rắc rối của mình đến nỗi không nghĩ gì đến em. Anh nghĩ về những thứ em đã phải từ bỏ vì anh: quần áo, du lịch, tiệc tùng, bạn bè...


Em đã không bao giờ trách móc và vì lý do nào đó anh đã không bao giờ nhớ cám ơn em.

Khi anh ngồi uống cà phê với bạn bè, anh luôn nói về chiếc xe và những khoản tiền sửa chữa nó. Anh nghĩ anh đã quên mất em là người bạn đời của anh.


Sự hy sinh và phấn đấu của em cũng nhiều như việc anh cố gắng để có được một  chiếc xe mới. Anh rất hãnh diện về chiếc xe này và anh cũng rất hãnh diện về em. Nhưng anh chưa bao giờ nói với em điều đó. Anh cho đó là điều dĩ nhiên em đã biết. Nhưng nếu anh dành nhiều thời gian với em thay vì để chùi rửa, lau bóng chiếc xe thì anh đã có thể nói những lời thật lòng mình với em.


Nhiều năm tháng qua, trong những lần rong ruổi trên đường, anh biết những lời cầu nguyện của em luôn theo anh. Nhưng lần này những lời đó không đủ. Anh đang đau quá...Anh đang trên chặng đường cuối cùng…


Và anh muốn nói lên những điều mà lẽ ra anh phải nói nhiều lần trước đây. Những điều bị lãng quên vì anh quá quan tâm đến chiếc xe và công việc.

Anh đang nghĩ đến những ngày kỷ niệm của hai đứa hay ngày sinh nhật đã bỏ lỡ, cả những vở kịch, những trận đấu hockey của các con mà em phải tham dự một mình vì anh đang đâu đó trên đường.

Anh đang nghĩ về những đêm em cô đơn và nghĩ đến anh đang ở đâu, công việc như thế nào.

Anh đang nghĩ về những lúc anh muốn gọi cho em chỉ để nói lời chúc ngủ ngon nhưng vì lý do gì đó lại tiếp tục chạy xe.

Anh nghĩ về những giây phút thanh thản, yên lành khi nghĩ đến em cùng các con. Những bữa cơm gia đình em dành nhiều thời gian để chuẩn bị và tìm nhiều lý do để giải thích với các con vì sao anh không ăn cùng. (Vì anh đang bận thay dầu cho xe, anh đang bận sửa xe, anh đang ngủ vì buổi sáng anh phải đi sớm,...)  Luôn luôn có một lý do nào đó!

Khi chúng ta lấy nhau, em không biết thay bóng đèn, nhưng chỉ hai năm sau em đã có thể sửa lò sưởi những khi trời bão, trong khi anh đang chờ dở hàng ở Florida.

Anh đã phạm nhiều sai lầm trong đời nhưng nếu nói anh chỉ có một lần quyết định đúng, anh nghĩ đó là khi anh hỏi cưới em.

Cơ thể anh đang đau. Nhưng tim anh thì đau hơn nhiều. Em không có mặt lúc anh ra đi, lần đầu tiên từ khi chúng ta có nhau. Anh thật sự thấy cô đơn và sợ hãi. Anh cần em nhiều lắm và anh biết đã quá trễ rồi.

Anh nghĩ thật là tức cười, bây giờ người yêu của anh thì đang ở xa anh ngàn dặm còn khối sắt vô tri đã sai khiến cuộc sống của anh nhiều năm nay thì đang ở đây...


Nhưng anh cảm thấy em đang ở cạnh. Anh có thể cảm nhận tình yêu của em, trông thấy khuôn mặt em. Em đẹp lắm, 
Em có biết không? Anh nghĩ gần đây anh không nói với em điều đó dù em vẫn rất xinh đẹp.


Hãy nói với các con rằng anh yêu chúng rất nhiều…

Anh sợ phải ra đi quá, nhưng giờ phút đó đã đến rồi em yêu ạ.


Anh yêu em biết bao nhiêu.

Hãy nhớ chăm sóc bản thân và luôn nhớ rằng anh đã yêu em nhiều hơn bất cứ cái gì trên đời. Anh chỉ quên không nói với em điều đó mà thôi…

Vĩnh biệt em!
Yêu em. Anh yêu em!



      Một lá thư để lại, làm cho chúng ta hình như chợt Thức tỉnh.. làm cho chúng ta nhiều trăn trở, suy nghĩ đến cái hiện tại..

    Chúng ta đã quá thờ ơ đến người bạn đi cùng chúng ta biết bao nhiêu chặng đường không nhỉ...

    Chúng ta đôi khi đã vô tình mà quên quan tâm đến họ, quên nói với họ biết bao điều, quên rằng họ đã lầm lũi đứng bên cạnh chúng ta cả cuộc đời người...

    Vẫn chưa muộn lắm, đòn gánh vẫn chưa gẫy đôi... vẫn còn kịp để cho ta quan tâm lẫn nhau khi còn có thể nhỉ?

    Tản mạn.
    TTM.
    PP. 25/5/2011 - 06:00 AM.

Attachment: LoiTranTroi.pps

44 nhận xét:

  1. ui, dai qua, chu trong hinh nho qua nen kg the doc duoc. Thoi em vao may doc sau. Thay buc thư hay qua a! Nhung nghe chia ly, chet choc bun man mac a.

    Trả lờiXóa
  2. Chị có viết lại ở dưới đó, đọc cũng hay em à. Tối đọc nhé.

    Trả lờiXóa
  3. Đọc bài nầy buồn quá chị ạ! Buồn và cả tũi thân nữa...!

    Trả lờiXóa
  4. Vâng người đàn ông đó đã vì gia đình mà lặn lội với cái xe mà quên chưa nói lời ấm nồng với vợ con, chứ không phải là người lăng nhăng người thiếu trách nhiệm, vậy mà phút cuối cùng cũng ráng viết ra được những lời thật mà họ chợt thấy rằng họ vẫn thiếu xót.
    Do vậy khi thương yêu người thân, thì mình phải nói ra em nhỉ? Kẻo nữa không kịp...mà nói cho nhau nghe.

    Trả lờiXóa
  5. Có gì tròn trịa đâu em. Hãy đứng lên đi tiếp KL nhé.

    Trả lờiXóa
  6. Cũng may mà anh ấy còn đủ thời gian đẻ gởi lại tiếng lòng cho người thương yêu nhất.

    Trả lờiXóa
  7. Nhưng làm người ở lại càng đau lòng hơn Y nhỉ?

    Trả lờiXóa
  8. Cho nên khi còn sống thì ráng chú ý tới nhau trong từng chi tiết nhỏ em nhỉ.

    Trả lờiXóa
  9. Co phan, co sô/ het, chi nhi? Nhung neu van con co the doi xu*? tô/t vo*/i nhau, thi nen lam, chi hen.

    Trả lờiXóa
  10. Vâng, cám ơn em đã ghé thăm và chia sẻ.

    Trả lờiXóa
  11. Chính vì vậy khi còn sống hãy giữ gìn và chăm sóc những gì đã có . Để khỏi phải tiếc nuối khi không còn trên cuộc đời này

    Trả lờiXóa
  12. Bống nói chính xác luôn. Nhớ hàng ngày phải hỏi thăm mình đó nhé Bống ơi!

    Trả lờiXóa
  13. Vâng, chyện này buồn thật.
    Ngày nào cũng thương yêu dù có lúc giận nhau chút, nhỡ mai mình ra đi.

    Trả lờiXóa
  14. Nhớ vậy em nhé, đừng giận nhau mà làm gì. Nhưng lỡ quá đáng quá quá thì đành vậy.

    Trả lờiXóa
  15. cảm nhận từng câu chữ viết của người viết bức thư gữi lời trăn trối , và cũng chợt nghĩ ra khi còn sống trên đời ta nên thương yêu và chia sẻ với nhau nhiều hơn với mọi người xung quanh mình phải ko chị hiiiiiiiiiiiiii

    Trả lờiXóa
  16. em hiền nhứt cái làng mul này mà chị , chứ đâu có quậy đâu , chỉ có điều hay đi hù dọa đốt nhà người ta thôi hà hiiiiiiiiiiiiii

    Trả lờiXóa
  17. Hihi... chỉ biết cười với em thôi.

    Trả lờiXóa
  18. Xót xa quá chị ơi! Người ra đi thì yên bề, kẻ ở lại nếm mùi đắng cay......

    Trả lờiXóa
  19. câu chuyện nhắc ta ..hãy nói lời yêu thương trước khi quá muộn , chị nhỉ

    Trả lờiXóa
  20. Câu chuyện buồn và cảm động quá chị ơi.
    Hình như cái gì đến gia đoạn cuối cùng rồi thì là lúc ta nhận ra tất cả, kể cả thứ tình cảm bấy lâu nay mình mang bên mình bây giờ mới bỗng thấy nó có giá trị.
    Cuối đời mới biết nghĩ về nhau, nghĩ cho nhau nhiều hơn thì đôi khi đã quá muộn. Phải chi "anh được gần em, chỉ một giây phút nữa thôi!".
    Nhưng có còn hơn kg, xa nhau, nhưng những gì hôm qua hôm kia chưa trọn vẹn mà nói ra được, dù chỉ là lời xin lỗi cũng thấy ấm lòng chị hén.

    Trả lờiXóa
  21. Lau nước mắt và ôm ai đó vào lòng em nhé.

    Trả lờiXóa
  22. @gioheomay wrote today at 12:04 AM - Em thức khuya quá đó em à.

    Trả lờiXóa
  23. Hãy chăm sóc và nói lời thương yêu với cả tấm lòng ngay từ bây giờ em nhỉ,
    nếu không thì có khi chẳng có cơ hội để mà viết thư như người đàn ông này.!

    Trả lờiXóa
  24. Ôm chàng vào lòng ngay, hãy chăm sóc và nói lời thương yêu ngay đêm nay em nhé.

    Trả lờiXóa
  25. Chết vì đau thể xác mà còn thêm cái đau đớn vì sự muộn màng.

    Trả lờiXóa
  26. Mưu sinh mà CG! Tình yêu, sự quan tâm đến nhau cũng trong cái toan tính ...Mưu sinh! Lao vào cuộc sống với Tình yêu lớn, và hãy giành một chút ....Thời gian quan tâm đến....Gia đình, bè bạn CG nhỉ?

    Trả lờiXóa
  27. Hãy dành cho người thân của mình bằng lời và bằng với cả tấm lòng Bicon ạ.
    Và hãy thương yêu họ vì sự xa cách do mưu sinh chứ nhỉ... như cô đó, cứ "lặn lội thân cò bên bến vắng.." mãi đó Bicon ơi
    Và Cô sẽ cảm nhận được nếu đó ...

    Trả lờiXóa
  28. Ý nghĩa của lá thư thật hay và cảm động, nó nói lên điều mà đôi khi trong cuộc sống ta khó mà nói được như thế. Tuy nhiên (sau khi ngẫm nghĩ) thì T thấy không phù hợp với hoàn cảnh ra đời bức thư như đoạn mô tả ban đầu của anh tài xế dừng xe và tiếp xúc với viên cảnh sát.
    Anh chồng ấy không nói gì đến chuyện tại sao mình gặp nạn, tình thế nguy kịch ra sao cả.

    Trả lờiXóa
  29. - Đoạn đầu là đoạn của một người đi đường thấy tai nạn và dừng xe, còn viên CS đưa bức thư cho người đi đường xem, chẳng qua là thấy việc quá lớn, thư quá xúc động, muốn chia sẻ thôi. Thực ra thì mình kg nên lấy tâm lý của người Việt mình.
    Vì có khi cảnh sát nước ngoài và VN - cách làm việc khác nhau thì sao.?

    - Còn ở đây điểm cần nhấn là lá thư, chứ kg phải là tình tiết của tai nạn. Nên họ kg nói đến việc đó.

    Dù sao thì bài này cũng là một điều đáng cho mình suy nghĩ em nhỉ.

    Trả lờiXóa
  30. CON NGƯỜI LUÔN PHẠM PHẢI SAI LẦM. NHỮNG GIÂY PHÚT CẬN KỀ CÁI CHẾT MỚI LÀM NGƯỜI TA NGỘ RA NHIỀU ĐIỀU.
    MAY SAO NGƯỜI ĐÀN ÔNG NÀY CÒN KỊP ĐỂ LẠI NHỮNG LỜI TRĂN TRỐI!

    Trả lờiXóa
  31. Cũng đáng cho mình suy gẫm và giật mình MTV nhỉ.

    Trả lờiXóa
  32. Anh chồng mất vợ con đột ngột, còn cô vợ xinh đẹp và mấy đứa con đã mất anh ta từ lâu, anh ta sống đó mà thực ra đã chết rồi. Người chồng ra đi là sự trả giá....

    Trả lờiXóa
  33. Lời anh nói làm M suy nghĩ anh ạ!
    Có lẽ có người nào đó đã chết từ lâu trong lòng người ấy.! Âu đó cũng là cái giá của sự lặn lội bon chen.

    Trả lờiXóa
  34. Vâng ! Suy nghĩ thấu đáo trước mọi việc không bao giờ thừa ....

    Trả lờiXóa

Bạn từ đâu đến..



Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

free counters


Pageviews: 374,323 - 23/09/2016

Sắc tím Đài Đông

Sắc tím Đài Đông

Sương khói




Suy tư vầng trán thêm gầy
Em ơi! khói thuốc vàng tay vẫn buồn..





Và mây vẫn trôi giữa dòng đời.......
................ bụi bặm...
..... Người đi qua đời.. chợt.. ...
............cũ đến chẳng còn quen.......
................. TTM