Nguyên tắc "CẦN TIÊU THÌ TIÊU"
Khổ tiết, trinh hung, hối vong
苦節, 貞凶, 悔忘
(Tiết kiệm mà tới mức cực khổ, nếu cứ giữ mãi thói đó thì xấu. Nếu biết hối hận, bớt thái quá đi thì hết xấu).
苦節, 貞凶, 悔忘
(Tiết kiệm mà tới mức cực khổ, nếu cứ giữ mãi thói đó thì xấu. Nếu biết hối hận, bớt thái quá đi thì hết xấu).
Việc thu chi của công ty phải hợp lý và dựa vào quy mô sản xuất của nó.
Tiền không chỉ là khái niệm kinh tế mà còn là một khái niệm xã hội và tâm lý. Bất kỳ một hình thức tiền tệ nào thì bản thân nó cũng không có giá trị. Giá trị của nó do mọi người qui ước và đáp ứng được cách sống mà con người muốn. Vì thế, tiền rõ ràng cũng là một sản phẩm tình cảm của con người.
Trong hoàn cảnh giao tiếp, một số thương nhân mở tiệc và mời khách hàng của mình. Đây là một cách giao lưu tình cảm khá quan trọng. Bởi vì nó rất có lợi thậm chí quyết định sự thành bại của vụ làm ăn. Dù bình thường rất tiết kiệm nhưng khi cần chiêu đãi khách hàng thì ai (các Hoa Kiều) cũng muốn làm linh đình một chút để mọi người được vui vẻ, tốn kém không thành vấn đề.
Đem lợi nhuận thu được trả lại xã hội là một cống hiến được mọi người ủng hộ và thu được danh tiếng. Lý Hạ Thành, Hoắc Anh Đông... đã đầu tư rất nhiều tiền vào các quỹ phúc lợi xã hội ở Trung Quốc đại lục.
Nguyên tắc tiêu tiền của các thương nhân thành công là: "Cần tiêu thì tiêu, không cần tiêu thì quyết không bỏ ra một đồng". Chỗ cần tiêu mà không tiêu thì trở nên keo kiệt, họ sẽ khó thành công. Còn loại không cần tiêu mà cứ vung tay quá trán thì phá hoại, ai nhìn cũng ghét. Bạn phải nắm rõ nguyên tắc "Cần tiêu thì tiêu, không cần tiêu thì thôi" này.
Chỗ cần tiêu tiền thì đừng tiết kiệm, chỗ không cần dùng thì đừng hoang phí là hai biểu hiện rõ ràng của hào phóng và keo kiệt.
Trích "Trí tuệ Kinh Dịch trong Kinh doanh"
TTM.
PP. Gõ ngày 29/5/2012
Hây da...! Nói thì dễ, làm mới khó...Thường thì trong một phút bốc đồng, ta lại tiêu phí hoang đàng để rồi sau đó ngồi lụm lại từng vốc nhỏ, nhưng...không ân hận :)
Trả lờiXóaKhông ân hận tức là ta đã tiêu đúng trong lúc.. bốc đồng!
Trả lờiXóaEm thì chỗ nào cũng thấy cần tiêu, cho nên không phải là "phá hoại" mà là đạt cảnh giới "mạt giới" Chị à, hihi!
Trả lờiXóaEm cũng ít khi ân hận khi đã tiêu ..:)
Trả lờiXóachị luôn tiết kiệm từ chuyện may mặc ăn uống,... chỉ chi cho KV là hơi không tiế kiệm... hehe..
Trả lờiXóaChí phải
Trả lờiXóa.....Bi cũng vậy! Heeeeeeeee "Nhâm Thìn...."
Trả lờiXóaem rút kinh nghiệm là mua đồ tốt dù đắt tiền cũng không tiếc còn hơnmua đồ rẻ dùng được vài ba bữa lại hỏng phải vất đi, thế là hoang phí đấy phải không chị!
Trả lờiXóaCó khi em phải lùng mua cuốn sách này về tặng bố em.
Trả lờiXóaChỗ nào cũng cần tiêu mà luôn đạt tới cảnh giới "mạt giới" thì phải hỏi tội nhà làm lương Mập à!
Trả lờiXóaHỏi tội là "Tại sao lương của cấp lãnh đạo nhà trường" mà lại đạt tới mức "mạt giới",
Ôi!! cứ mãi như thế tới bao giờ Mập ơi!
Đã tiêu thì đừng nghĩ tới nữa Gió nhỉ!
Trả lờiXóaM cũng chẳng biết mình có tiết kiệm hay không nữa heee
Trả lờiXóaNghe nói tới nhảy là mắt sáng heeee
Trả lờiXóaBi trùm sò heee
Trả lờiXóaTính ra lại tiết kiệm hơn TT nhỉ?
Trả lờiXóaỞ nhà sách có đó em ạ. Sách này chị mua lúc vừa xuất bản năm 2006 đó em, và chị gối đầu giường.để đọc mãi em ạ.
Trả lờiXóaEm sợ là bây giờ không tái bản chị à.
Trả lờiXóaLà chắc tại em không có máu ăn uống, Chị đừng trách đồng lương hay nhà làm lương...vì cũng có lãnh đạo không biết ( hay nói cho công bằng là không dám ) "ăn" ngoài lương.... hehe!
Trả lờiXóaVẫn có đó Tử ơi! Ra nhà sách xem sao, chị thấy sách cũng hay hay.
Trả lờiXóaChị đâu nói ăn ngoài lương đâu em!!!
Trả lờiXóahehehe... Nhâm Thìn có tính tiết kiệm Bi hen... nhưng Bi chi cho chuyện gì nhiều nhất, thỏ thẻ cho các bạn biết zới..:DDDDDDD
Trả lờiXóaDạ!
Trả lờiXóaChính xác luôn!
Trả lờiXóaPhải học cách tiêu tiền thôi:-)
Trả lờiXóa