Rating: | |
Category: | Books |
Genre: | Romance |
Author: | TTM |
- Tặng Moon người em xa xứ một chùm tự sự,
Uống một ly
và thêm một ly nữa
vị ngọt của nho
đỏ lóng lánh như màu máu
Tôi như cùng tri kỷ
đâu đây cùng đối ẩm
uống cho mềm môi
mừng cho phút giây hạnh ngộ
chiều nay
Uống một ly
và thêm một ly nữa, rồi
chào tiễn biệt dòng thời gian
nhìn thời gian trôi qua
trôi qua không trở lại
hãy uống cho mềm môi
say màu nho tím, say vị ngọt chua cay
và say cả, tím của chiều nay
vậy hãy uống cho mềm môi
cho phút dừng chân hạnh ngộ
rồi nếu có xa rời
nếu có nhìn giọt tím
nhớ chiều nay vơi đầy từng giọt
cho phút hạnh ngộ và phút chia xa
hãy uống cho chiều nay
TTM
Wow, hay qua chi oi! Em cam on chi nhieu hen! Gros bisous chi.
Trả lờiXóaMoon vàng xấu xí
Trả lờiXóaMoon đeo kiếng đen
trăng vàng và kiếng đen
che moon vàng xấu xí
hihi
haha. Cuoi chet voi tho of chi. Em kg the la doi dap lai voi chi duoc, thoi em cuoi vay. Hehe. Hihi.
Trả lờiXóachị cũng cười hihi haha như em
Trả lờiXóacười cho buổi hạnh ngộ chiều nay
chị ăn tối chưa vậy? tối nay có gì vui kg chị? chúc buổi tối vui vẻ chị hén.
Trả lờiXóaThôi nghỉ uống rượu, chuyển sinh tố cho mát ngủ ngon chị hén.
Chị M uống rượu rồi nên ly sinh tố này em xin chị nhé!
Trả lờiXóaThôi Chị đành cho mỗi đứa một ngụm rượu thôi nhé, còn lại thì Moon và D đứa uống sinh tố đứa uống tách trà, vì ta đây không uống ngọt mà ta đây chỉ biết một trà, một rượu, một cần câu thôi !!!
Trả lờiXóaVậy em cầm cần câu, chị nhâm nhi trà nhé! Ngon giấc cho chị của em nè!
Trả lờiXóa"Người về không nói bước vương vương
Trả lờiXóathương nhớ lan xa mấy dặm đường"
trà sữa nhạt nhạt, đường đặc biệt kg sợ tiểu đường nha chị... uống ấm ngủ ngon chị hén.
Trả lờiXóaCám ơn em, nhìn ngon quá.
Trả lờiXóaEm cũng ngủ sớm và ngủ ngon nhé!
CHÉN RƯỢU ĐÔI ĐƯỜNG
Trả lờiXóaTác giả: Vũ Hoàng Chương
Đáy sông chìm tiếng sóng
Lời gió ngủ trên cao
Quanh thuyền ngơ ngác bày sao
Nàng trăng còn mãi nơi nào se duyên!
Nhưng đêm nay dịu quá,
Không trăng có hề chi
Say sưa tràn miệng cốc
Cùng nâng, hãy uống đi!
Trùng lai đâu dễ hẹn kỳ,
Đò ngang một chuyến chắc gì mai sau!
Tối nay còn họp mặt,
Ngày mai đã cách xa.
Vàng xanh thay sắc cỏ,
Tươi úa đổi màu hoa.
Đường trần muôn vạn ngã ba,
Nhớ nhung muốn gặp biết là có nên.
Giờ đây chia đôi ngả,
Sông nước càng tiêu sơ.
Hồn men cay như quế,
Hồn men đắng như mơ.
Đắng cay này chén tiễn đưa,
Uống đi, uống để say sưa ngập lòng.
Cạn đi! và lại cạn!
Say rồi gắng thêm say!
Bao nhiêu mơ mà đắng?
Bao nhiêu quế mà cay?
Đắng cay chút xuống bàn tay
Nắm tay lần chót, thuyền quay mũi rồi.
Thuyền anh đi thôi nhé,
Xa nhau dần xa nhau.
Tôi về trên lưng rượu,
Đến đâu thì đến đâu.
Có ai say để quên sầu?
Lòng ta lảo đảo càng sâu vết buồn.
ĐỜI VẮNG EM RỒI SAY VỚI AI
Trả lờiXóaTác giả: Vũ Hoàng Chương
Sóng dậy đìu hiu biển dấy sầu,
Lênh đênh thương nhớ dạt trời Âu.
Thôi rồi, tay nắm tay lần cuối,
Chia nẻo giang hồ vĩnh biệt nhau.
Trai lỡ phong vân gái lỡ tình,
Này đêm tri ngộ xót điêu linh,
Niềm quê sực thức lòng quan ải,
Giây lát dừng chân cuộc viễn trình
Tóc xoã tơ vàng nệm gối nhung
Đây chiều hương ngát lá hoa dung,
Sóng đôi kề ngọn đèn hư ảo,
Mơ kiếp nào xưa đã vợ chồng.
Quán rượu liền đêm chuốc đắng cay.
Buồn mưa, trăng lạnh: nắng, hoa gầy
Nắng mưa đã trải tình nhân thế
Lưu lạc sầu chung một hướng say.
Gặp gỡ chừng như truyện Liêu Trai.
Ra đi chẳng hứa một ngày mai.
Em ơi! lửa tắt bình khô rượu,
Đời vắng em rồi say với ai?
Phương Âu mờ mịt lối quê Nàng
Trăng nước âm thầm vạn dặm tang
Ghé bến nào đây, người hải ngoại
Chiều sương mặt bể có mơ màng?
Tuyết xuống phương nào, lạnh lắm không?
Mà đây lòng trắng một mùa đông
Tương tư nổi đuốc thâu canh đợi,
Thoảng gió… trà mi động mấy bông
Chị tính cho hai chị em mình say luôn sao nè? hihi...
Trả lờiXóaĂn chiều đi về uống tiếp chị hén!
Em cũng nấu ăn rùi chị em đối ẩm ạ. hehe.........
Ui, chị nhớ chén rượu của em!
Trả lờiXóaUỐNG RƯỢU
Trả lờiXóaTác giả: Bùi Giáng
Uống xong ly rượu cuối cùng
Bỗng nhiên chợt nhớ đã từng đầu tiên
Uống như uống nước ngọc tuyền
Từ đầu tiên mộng tới phiền muộn sau
Uống xong ly rượu cùng nhau
Hẹn rằng mai sẽ quên nhau muôn đời
Em còn ở lại vui chơi
Suốt năm suốt tháng suốt nơi lan tràn
Riêng anh về suốt suối vàng
Trùng phùng Lý Bạch nghênh ngang Tản Đà
Em còn ở với sơn hà
Anh còn mất hút gần xa mất hoài.
SAY
Trả lờiXóaTác giả: Phùng Quán
(Rượu là bậc thiên tài tạo nên ảo tưởng)
Tăm tăm tình bạn
Chếnh choáng tình đời
Líu lưỡi tình người
Nôn nao thân phận!…
Chiếu rách ta ngồi
Lắc lư thuyền sóng
Cái giường long mộng
Một giòng sông trăng…
Ta cũng Lý Bạch!
Vồ trăng đáy sông
Mạn thuyền vừa cúi
Râu tóc bỗng lừng
Mắm tôm, chanh, ớt…
Trăng ta vồ được
Một mảnh ni lông!
Ta hơn Lý Bạch
Ta vồ được trăng!
Trăng ta đem gói
Nào dồi nào lòng…
Bên ta mỹ nữ
Mặt hoa che đàn
Ta Bạch-Cư-Dị!
Khách bến Tầm Dương..
Tư mã Nghi Tàm
Lệ đầm áo rách
Câu thơ bị biếm
Mềm môi ngâm tràn
Giai nhân! Giai nhân!
Mặt hoa ửng đỏ
Vì cảm thơ ta
Hay vì men lửa
Nghiêng đàn tỳ bà
Trăng rọi mặt hoa…
Ta nhìn xuống mâm
Lòng dồi như vét…
Vừng trăng nhoe nhoét
Một đống tỳ bà!
Ta nhìn giai nhân
Té mụ nạ giòng
Ta quen biết cũ
Nghiêng đàn tỳ bà
Té ra bát đũa
Tay gắp miệng và…
Ha ha, ha ha!
Cười đâu ta khóc…
Ta cười Lý Bạch
Cười dòng sông trăng
Cười Bạch Cư Dị
Cười bến Tầm Dương
Ta cười giai nhân
Mặt hoa che đàn…
Ta cười thân ta
Thiên sinh ngã tài…
Mà ta vô ích
Vô ích! vô ích!
Ta cười rượu xoàng
Uống hoài vẫn tỉnh!…
MAI SAU DÙ CÓ BAO GIỜ
Trả lờiXóaTác giả: Nguyễn Bắc Sơn
Đêm Phù Cát ngoài trời mưa rất lạnh
Nhưng trong ngôi nhà của thiếu úy Hồ Bang
Có tình bạn nồng nàn
như rượu chôn mười năm dưới đất
Có câu chuyện tình thi vị mang mang
Đôi lúc nghĩ trời sinh một mình ta là đủ
Vì đám đông quấy bẩn nước hồ đời
Nhưng nghĩ lại trời sinh thêm bè bạn
Để choàng vai ấm áp cuộc rong chơi.
ĐÊM MƯA THIẾU RƯỢU NHỚ LÝ HẠ
Trả lờiXóaTác giả: Vũ Hữu Định
Lý Hạ xưa say bằng huyễn mộng
Ta nay say bằng rượu pha cồn
Cảm đau thân thế người trong sử
Rượu đắng cay mà sao thấy ngon
Lý Hạ yêu người mà hóa quỷ
Ta yêu người nên nghèo rớt mồng tơi
Đêm mưa thiếu rượu thương người cũ
Ngâm vài câu Lý Hạ, rợn người
Cứ tưởng nằm kề bên họ Lý
Gác chân nhau nói chuyện biển dâu
Ma quỷ sợ tâm hồn ướt rượu
Gối chai không mà thương nhớ nhau
Thời đại thánh thần đi mất biệt
Còn lại bơ vơ một giống sầu
Rót mãi, bao nhiêu tình cũng cạn
Nâng ly, nhìn thấy tóc bạc mau
Mưa nhức, mưa như cuồng, tức thở
Thịt rồng đâu ? nem phượng ở đâu ?
Đũa ngọc, chén vàng đâu mất cả
Mắm ruốc, me chua cũng cháy hết sầu
Mời nhau một chén đêm huyền sử
Lý Hạ đâu ? – còn ta đâu ?
RƯỢU MỘT MÌNH
Trả lờiXóaTác giả: Nguyễn Bình Phương
Rót một chén rượu
Mùa đông đỡ hoang tàn
Nhớ tóc em bằng câu thơ lạnh
Ngày mai ta không đủ sức buồn
Những âm thanh chẳng thể trong hơn
Đổ vô hồi vào khu phố cổ
Rượu đã làm tròn bao điều dang dở
Trong sự dày vò
Tôi viết tên em lên cơn mưa nhỏ
Em nhìn thật hiền
Thế rồi văng vắng cả thời hoa niên
Thế rồi không đêm bông trăng vẫn nở
Muôn trùng muôn nơi
Tình còn thắm tươi
ở tận phương nào
Bao nhiêu mắt sắc liếc vào chiêm bao
Bao nhiêu niềm đau lắng về quê mẹ
Một chén rượu hồng
Say hết mùa đông
ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI
Trả lờiXóaTác giả: Trần Trung Đạo
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Ðốt lửa cho đời tan khói sương
Tiếng mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao vói
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Ðừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Ðau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi
Ví mà tôi đổi thời gian được
Ðổi cả thiên thu tiếng mẹ cười.
Hãy uống cho mềm môi chị hén!
Trả lờiXóaĐẹp lắm em!
Trả lờiXóa
Trả lờiXóaBÌNH ĐỰNG LỆ
Tác giả: Chế Lan Viên
Từ sâu thẳm không tên
Vớt lên bình đựng lệ
Người xưa ném nỗi đau vào bể
Nhờ sóng triều vạn kỷ
Lấy vùi trong lãng quên.
Dẫu không chu kỳ
Như Tua Rua, sao Chổi
Chiếc bình tuột khỏi tay nhân loại
Lại về trở lại
Nằm kia
Cùng với hoa trúc đào đỏ chói
Và sóng chiều vào bãi
Ném thia lia.
Tôi từ xứ lắm bom
Giáp mặt nghìn lần cùng cái chết
Đứng trước chiếc bình con
Vẫn cứ bàng hoàng
Ồ! Ta đã nghe rao giảng về hư vô
Tro tàn, gió rét.
Ăn miếng buồn trong thơ
Uống nỗi đau ở triết,
Ờ, thế mà chả có gì mất hết
Chiếc bình kia vẫn còn
Vỏ ốc hóa vôi
Rễ cây bám bình hóa thạch
Nét hoa văn vẫn cười.
Dù hoa chỉ một ngày
Dù sóng kia vạn tuổi
Dù đời nhiều chuyện rủi
Mà rất nghèo cơ may
Chiếc bình xưa vẫn đó
Người này vứt để quên
Người kia cầm lại nhớ
Thời này dù vứt bỏ
Thì thời kia nhặt lên.
Cho cả ngày và đêm!
Trả lờiXóaLung linh và mộng ảo chiều nay
Trả lờiXóaTa đây u uẩn với tháng ngày
chiều nay trầm mặc sầu nhân thế
Một chén rượu, say với ai ...