Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

Viếng vùng đất Chùa ở Đại Ninh - ngày 9/7.

Rating:
Category:Books
Genre: Biographies & Memoirs
Author:TTM


Vậy là chúng tôi đã trải qua ngày thứ ba ở Đà Lạt, sáng sớm ngày 9/7 chúng tôi lại chuẩn bị rời Thành phố Đà Lạt để đi viếng vài ngôi chùa ở vùng đất thánh Đại Ninh trước khi trở về lại Sài Gòn.

Ở đây, có thể là tôi dùng từ hơi đại ngôn khi gọi đó là vùng đất thánh, nhưng nếu các bạn đến vùng này thì cũng sẽ có những cảm nhận này như tôi. Mặc dù tôi cũng chưa thống kê là ở nơi này có bao nhiêu ngôi chùa, Thất và các Am nhỏ được trải rộng khắp vùng Đại Ninh nữa, chỉ biết rằng khắp cả quả đồi ở Đại Ninh thì đâu đâu cũng là chùa và Am Thất của quí Tỳ Kheo và Tỳ kheo Ni đang tu tập ở nơi này. Vùng đất thật thiêng liêng và kỳ diệu lắm thay!




Tôi sẽ trở lại kể chuyện vùng đất chùa sau, còn bây giờ chúng tôi phải chuẩn bị rời TP. Đà Lạt trong chuyến viếng thăm vội vàng của chúng tôi rồi. Anh TBN cũng đã đến rất sớm để cùng chúng tôi đi ăn sáng và tiễn chúng tôi đi.




Chúng tôi tạm biệt khách sạn với phía trước là cả một rừng thông cao vời vợi, mà vì thời gian ở đó quá ngắn ngủi, nên tôi cũng chưa kịp chạy qua ngọn đồi ấy nữa mà chỉ kịp đứng bên này mà ngắm sang phía bên đồi thông đó mà thôi.. tạm biệt nhé rừng thông ơi!




Các con tôi và Bống đã bước xuống đồi thấp, nơi đậu xe của khách sạn. Sương mù trăng trắng vẫn còn vương ở phía xa xa...






Trước khi đi ăn sáng, chúng tôi còn được đến một nơi, mà từ nơi đó nhìn xuống một thung lũng trải rộng ở phía dưới, với xa xa những đồi thông thấp và cỏ hoa chen lẫn với nhà cửa nhìn lãng dãng trong sương sớm thật là êm đềm. Ngôi nhà mà chúng tôi viếng thăm dựa vào vách núi có trồng vài loài hoa...và Bống cũng không đặng đừng mà ngồi xổm xuống chụp vài cành hoa vàng rực ở cạnh cái rào nhỏ..




Bây giờ tôi lại ghi tiếp hành trình buổi sáng đây. Sau khi ghé cái ngôi nhà ở ngọn đồi cao ấy, chúng tôi trở ra TP, ghé vào quán bên hồ Xuân Hương để ăn sáng và chuẩn bị rời thành phố Đà Lạt.



Và tạm biệt nhé ! TP Đà Lạt mù sương dễ thương ơi!



09:04AM rời TP.



Từ khi ngồi vào trong xe xong, là hai bà già lại tiếp tục nói chuyện và cười đùa mãi tới khi xuống đèo Đà Lạt, đi qua khỏi cái cầu Đại Ninh mà tôi không hay biết, làm cho con trai tôi lại phải quay đầu xe lại, vì chùa Dược Sư là nằm ở bên phải con đường trước khi qua cầu Đại Ninh hướng về SG.


CHÙA DƯỢC SƯ.





Cuối cùng chúng tôi đã đến nơi, được Sư Cô Diệu Mỹ - là đệ tử của Sư Bà Hải Triều Âm - đón và đưa chúng tôi vào thăm Sư Bà tại chùa Dược sư.

Sư Bà năm nay tuổi đời đã trên 90 tuổi, không may là ngày hôm đó Sư Bà không khỏe rất yếu, nên Sư Cô chỉ dẫn chúng tôi vào gặp và đảnh lễ Sư Bà xong là chúng tôi đi ra ngay, không kịp xin lễ của Sư Bà, và chỉ kịp nhận từ Sa Di chăm sóc Sư bà, đưa cho chúng tôi vài quyển kinh của Sư Bà biên soạn.

Tôi bước ra khỏi phòng Sư Bà rồi mà vẫn còn bâng khuâng nghĩ đến công đức của Sư Bà, nghĩ đến căn phòng nhỏ bình dị của Sư Bà trong một ngôi chùa lớn với hàng trăm Ni cô đang tu tập ở đó, mà phòng vỏn vẹn chỉ có cái giường gỗ và trong đó có một cái một bàn để đầy kinh sách đã được Sư Bà biên soạn và Việt hóa lời kinh. Công đức thật thậm thâm vi diệu mà không thể nghĩ bàn.

Chúng tôi bước vào chánh điện của chùa Dược Sư đảnh lễ Tam Bảo..





Chúng tôi áp má và tai vào Đại hồng chung, trong lòng tôi chợt mặc niệm danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát theo từng tiếng chuông ngân nhè nhẹ vang xa..




Ra ngoài sân chùa, chúng tôi đảnh lễ Phật trước khi rời khỏi chùa Dược Sư để bước qua bên chùa Hương Sen cũng cách ở chùa Dược Sư vài bước chân...






Một chùm lá trải dài xuống, một loại lá phong lan sống nương nhờ vào thân cây cổ thụ trong sân chùa...




Quay lại chụp cành hoa Bát tiên dưới gốc cây..



Ra tới ngoài sân, chúng tôi ngẩn ngơ khi nhìn thấy chậu hoa Súng đang lung linh sắc tím..






Thêm chậu hoa Súng màu trắng ngà..



Chúng tôi cũng bon chen bên hoa súng...











CHÙA HƯƠNG SEN


Sau đó, chúng tôi chỉ vài bước chân là đã qua bên chùa Hương Sen, đảnh lễ Phật xong tôi chụp vài tấm hình ở chánh điện..





Sư Cô Diệu Mỹ là đệ tử của chùa, nên khi chúng tôi vừa bước vào thì cũng được Sư Trụ trì trong chùa bước ra đón đưa qua trai phòng để uống nước và ăn vài món bánh do Quí Cô làm và mấy trái bắp luộc. Lúc đi ngang qua trai phòng của quí Ni Cô đang thọ trai giữa ngọ, tôi len lén chụp vài tấm hình..




Ra tới bên ngoài cổng chùa Hương Sen, nhìn bức tượng Quán Thế Âm Bồ Tát và dàn hoa Giấy đang đung đưa với gió, màu sắc nổi bật lên giữa nền trời xanh biêng biếc đầy nắng dịu mây trắng... thật êm đềm..



Tôi bắt Bống đứng nép bên bụi hoa Giấy đầy sắc tím ấy..




THIỀN VIỆN BÁT NHÃ


Dù thời gian rất ngắn, nhưng Sư Cô Diệu Mỹ vẫn muốn chúng tôi đến viếng cảnh ở Thiền viện Bát Nhã và để đảnh lễ Phật.





Vì Thiền viện Bát Nhã nằm ở trên ngọn đồi, nơi này cũng là nơi tu tập của hàng trăm Tỳ kheo Ni, quanh chùa toàn là hoa và cây trái, phía xa xa là những thung lũng nhấp nhô những mái chùa, nhìn phong cảnh thật là tĩnh lặng bình yên...



Chúng tôi đứng chụp cùng Sư Cô Diệu Mỹ vài tấm hình ở bên thung lũng này..





Những mái chùa thấp thoáng, nhấp nhô chen lẫn giữa thông và cây ăn trái ở dưới thung lũng và dòng sông nhỏ...




CHÙA.. - NƠI NHẬP HẠ CỦA SƯ CÔ DIỆU MỸ


Sau đó chúng tôi trở về chùa.. để dùng cơm trưa, ngôi chùa mà tự nhiên bây giờ viết lại thì tôi lại quên mất tên chùa, đó là nơi Sư Cô Diệu Mỹ từ Biên Hòa về để nhập Hạ và tu tập trong mùa An Cư Kiết Hạ ở đó với trên mười huynh đệ.

Đường vào ngôi chùa nhỏ với hai bên trồng nào là cafe, sầu riêng, mít, bơ, chuối... và ở hàng rào vẫn đâu đó lơ thơ vài bụi hoa Ngũ sắc nở hoa..







Hoa hạt Điều, loại hạt mà ta thường hay xào trong dầu để cho ra dầu màu đỏ hồng, mà ta hay cho lớp dầu có sắc đỏ tự nhiên đó vào nồi ragout hay nồi cà ri cho nó thêm đậm đà màu sắc đặc trưng.





Chuối trồng chắc chẳng chăm bón gì, vì nó mọc sát hàng rào kẽm gai, nhưng nhìn thật là ngon lành đó. Đúng là đất lành.




Vì chúng tôi trở về đã quá giờ ngọ, quí Cô đã đi nghỉ trưa để chuẩn bị cho buổi học chiều, nên chỉ còn Cô Diệu Mỹ dẫn chúng tôi đến mâm cơm chay ngon lành đã được quí Cô chuẩn bị sẵn...









Chưa hết đâu các bạn ơi! ăn xong, chúng tôi lại tiếp tục đi thêm vài cây số ngược về hướng Đà Lạt để đến chùa của Sư Cô Phổ Minh..


CHÙA (SƯ CÔ PHỔ MINH)

Đây là hình của hai huynh đệ đồng tu là Sư cô Diệu Mỹ và Sư cô Phổ Minh.



Vì đây cũng là cái thất nhỏ của Sư cô Phổ Minh, nơi này chỉ có Sư cô và hai Sa di tu tập ở đây, trước đường vào chùa là có tượng Quán Thế Âm Bồ Tát với hai bên là trồng bơ, cafe, bắp.. phía sau vườn thì nào thơm (dứa), chuối, môn.. hoa thì khỏi nói cũng mọc lan man khắp vườn chùa..

Đây là chánh điện nhỏ trong chùa, chúng tôi đảnh lễ Phật xong thì Sư cô dọn cho một mâm trái cây...







Và sau đó chúng tôi túa ra vườn của chùa..



Nhìn Bống kìa ..







Ai nói là bà già đâu, cũng leo trèo quậy chịu hổng nổi luôn á..





Chúng tôi trở vào chùa lại để chuẩn bị ra về..



Sư cô Diệu Mỹ và Phổ Minh đã nhờ đệ tử đi lấy nào chuối, nào bơ, mà toàn là loại bơ sáp rất ngon, để chúng tôi có quà mang về Sài Gòn...(nói nhỏ là chúng tôi chẳng mua gì ở chợ Đà Lạt cả.. hihiii đến chùa thì lại được ăn lộc của chùa), đang lúng túng trong việc chất quà lên xe..





Rồi thì cuộc vui cũng tàn, những ước ao là trong mùa An Cư Kiết Hạ này được đi thăm viếng Sư Bà Hải Triều Âm, Sư Cô Diệu Mỹ và Sư cô Phổ Minh cuối cùng cũng đã thực hiện được, lại còn thêm những cuộc gặp gỡ đầy tình thân ấm áp với bạn bè ở nơi xứ sương mù Đà Lạt nữa..

Chúng tôi lại lên xe để xuống núi trở về xuôi...





Chúng tôi đang cười vì lòng tham không đáy của chúng tôi, nên cốp xe cũng đầy quà, mà dưới chỗ ghế ngồi cũng không còn chỗ để gác chân..




Làm mặt tỉnh queo lắm kia...



Nhưng dưới chỗ để chân kìa...haha..




Tạm biệt Đại Ninh, nơi có cái đập nước thật đẹp, nơi có vùng đất Chùa thiêng liêng kỳ diệu.. chúng tôi lại bon bon trên đường về, đến đèo Bảo Lộc trời chợt mù sương..









Lất phất tí mưa bám vào cửa kiếng xe...







Bên thung lũng của đường đèo đầy mây mù giăng khắp cả bầu trời...













Vậy là đã kết thúc hành trình 3 ngày hai đêm của chúng tôi ở Đại Ninh và Đà Lạt, bỏ lại sau lưng mình thành phố của thông reo, của sương mù, của hoa của trái,



Chúng tôi trở về Sài Gòn lại hòa vào dòng người và xe cộ bộn bề lao xao... bây giờ ngồi viết lại, thì lại nghĩ thương con trai, một mình đằm thắm lái xe đưa cả nhà vượt cả chặng đường dài để trở về Sài Gòn.



Cám ơn Bống và cám ơn cả bản thân mình đã tách công việc ra, để cùng con và cùng nhau bầu bạn mấy ngày đêm;
Cám ơn những người bạn của Bống đã cho chúng tôi thưởng thức những bữa cơm thân mật đầy tình nghĩa...

Tạm biệt thành phố Đà Lạt của tuổi thơ xưa và TP Đà Lạt của bây giờ.. hẹn ngày gặp lại..

TTM
PP. Ghi lại ngày 9/7/2011



25 nhận xét:

  1. Chu choa oi, nhu phóng su ay ma. Cai dt e load tưng tưng vi qua troi hinh nha. Huhu.
    Hinh nhieu, ba gia nho hay, viet hay qua ta oi. Em la chúa lam bieng viet, lam bieng nho do nhen. Vay chu lam bao co tien lai sieng vắt oc nha ba gia ôi. Haha.
    Ai cung dep, rang ro. Hai ba gia tre trung, nhí nhảnh de zuong hen. Di 3ngay 2 dem, ngoi xe het 1ngay roi. Hic. Mai nay co tau cao toc chac di hon tieng dong ho. Ben nay ma di nhu Nha Trang la 1g20p thôi ba gia oi, thay suong gi dau.
    Em khoai di NT hon vi e mê ngam bien, me ăn hai san, di train thich hơn ôtô vi oto oi hơn, e kg the nằm, train phong 4nguoi e ngủ ok.
    Neu di Da Lat nghi duong phai tuan le moi suong hen ba gia oi.

    Ba gia nho nha, tu nop phat 100dola ngay vi toi ngu gan 2g kia! Haha.

    Trả lờiXóa
  2. Sáng sớm mở máy, theo hai "pà già" đi vãn cảnh chuà thấy yên tĩnh tâm hồn thật. Cám ơn TTM đã vieêt Ẻn này nhé.

    Trả lờiXóa
  3. Bà già phái Biển, phái núi rừng, phái đi vãng du tùm lum đó Mun à.. Nói gì đến cao tốc hả nhỏ, ở VN mình thì chờ đi nha, mà chờ hơi lâu đó, chắc tới lúc đó bà già lụm khụm quá rồi đó Mun à.. nên bây giờ tranh thủ rãnh thì đi chơi thôi.. Định đi 4 ngày 3 đêm, cuối cùng cũng bị rút lại 1 ngày mà nhỏ..

    Mà đi nhiều, thì nhiều kỷ niệm lại viết nhiều thì hơi mệt à nha..

    Mà sao hổng chịu quên cái dzụ phạt vậy, được đi theo chuyến vãng du xem hình, được phê bình ký sự, lại được phạt bà già nhiều xiền là sao hả nhỏ kia....? Chịu hổng nổi nhỏ luôn á..

    Trả lờiXóa
  4. Vâng, Cám ơn anh đã đi theo để vãn cảnh chùa cùng hai bà già, anh Minh há, mà nào có chụp hình chùa nào cho ra hồn đâu, toàn là phe hình hai pà già thôi í chứ..hihi.

    Trả lờiXóa
  5. Chi HT ơi ,có phải Sư Bà Hải Triều Âm là người Pháp hong chị . NC cũng có dịp viếng chùa vùng nầy hôm đầu năm đó chị . NC ái mộ chị lắm đó nha ,xinh đẹp , giỏi giang ,có tài ,NC nói thật lòng đó. Chị , chị , chị có biết là tiền Moon bỏ ống heo là tiền phạt bà già xinh đẹp hong chị . hihihi

    Trả lờiXóa
  6. Bống ngồi chụp hình độc ghia


    Trả lờiXóa
  7. Rừng thông reo vui khi nghe bạn nói " Tạm biệt nhé rừng thông ơi" , vì hơn 200 năm trước ông Nguyễn Công Trứ có nói "Kiếp sau xin chớ làm người, làm cây thông đứng giữa trời mà reo". Cây thông là kiếp sau của môt nhà thơ???

    Trả lờiXóa
  8. Đúng rồi, bà là người Việt lai Pháp đó em.
    Mun thì khỏi nói rồi, ống heo nó mập ú ù u rồi đó NC ơi! Khi nào nó dzìa VN mình bắt nó khui ra nhé... haha..

    Trả lờiXóa
  9. Vâng, "kiếp sau xin chớ làm người.."
    Nhưng mà nếu "làm cây thông đứng giữa trời mà reo" ? Thì có cô độc không nhỉ? anh Bu ơi!

    Trả lờiXóa
  10. Cám ơn chị đã cho em cơ hội đi viếng các cảnh chùa ở Đại Ninh ...Dalat hơn 20 năm rồi có thay đổi nhưng em đoán thời tiết chắc ấm hơn ngày xưa ...

    Trả lờiXóa
  11. Mọi người khỏe thiệt, đến ngày cuối mà vẫn còn tươi roi rói, quậy hết biết luôn.

    Trả lờiXóa
  12. Chuyen du lich day thu vi va y nghia. Chuc Chi va gia dinh co nhieu chuyen du lich nhu vay nha.

    Trả lờiXóa
  13. Đúng rồi em ơi! chỉ se se lạnh thôi. Kg giống ngày xưa lạnh thật lạnh nữa đâu em. Môi trường thay đổi rồi mà em.

    Trả lờiXóa
  14. Đi vui và thanh thản nên khỏe đó Bống ơi!

    Trả lờiXóa
  15. Hãy tự tạo cho mình thời gian nghỉ ngơi đi em.

    Trả lờiXóa
  16. Đoạn này nghe hấp dẫn quá chị, toàn hoa quả ngon, nghe thèm quá ! :D

    Trả lờiXóa
  17. Mấy cây trái ở chùa, ăn ngon lắm em à.

    Trả lờiXóa
  18. Vâng, vì thế nên trông chị cứ tươi trẻ vậy trong suốt chuyến đi, :)

    Trả lờiXóa
  19. Thì còn cười được thì cứ cười vui ..

    Trả lờiXóa
  20. "Vâng, "kiếp sau xin chớ làm người.."
    Nhưng mà nếu "làm cây thông đứng giữa trời mà reo" ? Thì có cô độc không nhỉ? anh Bu ơi!"
    -------------------
    Nguyễn Công Trứ "Làm cây thông đứng giữa trời mà reo" : Cây thông nói chung chứ không phải một cây
    TTM:" Tạm biệt nhé rừng thông ơi" Cả rừng thông chứ không phải một cây
    Như vậy làm thông reo là không cô độc.

    Trả lờiXóa
  21. Bài viết của chị quá công phu, quá nhiều hình ảnh đẹp và nhiều cảm xúc nữa. Đại Ninh đúng là vùng "thánh địa" của Phật giáo đó chị,chùa, am, cốc của quý tăng ni, rất nhiều. Nhà quỷ có nhiều người quy y ở chùa Đại Ninh lắm, khi đó là hòa thượng Thích Tâm Thanh. Thích Thanh Từ. Thầy TTT có cuốn "Mấy điệu sen thanh" chị có xem chưa ạ.
    Còn chừa Bát Nhã, sau nhiều con sóng gió nay vẻ bề ngoài cũng có chút bình yên. :)
    CHuyến đi của chị tuyệt thật bình yên trong tâm tưởng & hạnh phúc cùng người thân.:)

    Trả lờiXóa
  22. Đúng rồi đó em, nhưng chị chỉ dám viết ở tiêu đề là vùng đất chùa, thay vì viết là vùng đất thánh..

    Trả lờiXóa
  23. Đọc bên nhà bống rồi, chuyến đi đã kết thúc. Những niềm vui thì lưu lại rất lâu.. hi hihi..

    Trả lờiXóa
  24. Vâng, cuối cùng chỉ còn là hoài niệm. Lưu lại để nhớ chị ạ!

    Trả lờiXóa
  25. Chi M. Oi ! TRONG CHI DI CHUA .xem anh ma long thay rat vui,cam on chi chup canh CHUA ,dep qua di thoi ,duong xa DA-LAT,suong mu rat la tho mong.....Kem theo qua cho day xe ,hong co cho de chan,ma phat them .....hi....hi...

    Trả lờiXóa

Bạn từ đâu đến..



Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..

free counters


Pageviews: 374,323 - 23/09/2016

Sắc tím Đài Đông

Sắc tím Đài Đông

Sương khói




Suy tư vầng trán thêm gầy
Em ơi! khói thuốc vàng tay vẫn buồn..





Và mây vẫn trôi giữa dòng đời.......
................ bụi bặm...
..... Người đi qua đời.. chợt.. ...
............cũ đến chẳng còn quen.......
................. TTM