Multiply.com
..
TTM Gốc Mai
Trang
Trang Multiply
Trang chủ
Vài giòng thăm nhau..
Guest Book
Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2010
Từ Công Phụng
Rating:
Category:
Music
Genre:
Classical
Artist:
Từ Công Phụng
CÁNH CHIM VÙNG HOANG DẠI
“Tim tôi cánh chim vùng hoang dại
Đã thấy trong mắt em cả một phương trời”
(Tagore)
Lung linh lung linh hàng nến long lanh
Trong đôi mắt em đầy những ưu tư
Ôi đôi mắt buồn dịu vợi
Tim tôi cánh chim vùng hoang dại
Đã thấy trong mắt em cả một phương trời.
Mùa thu năm nao đã trở lại
Giòng sông chia ly vẫn biền biệt
Hồn em chơi vơi hoài trong dĩ vãng mù khơi
Bay đi bay đi từng cánh chim di
Nghiêng trong mắt em một thoáng hương xưa
Em nghe nỗi buồn vời vợi
Tim tôi cánh chim vùng hoang dại
Đã khuất trong mắt em bằng bặt lối về
Mùa thu ra đi không trở lại
Và anh ra đi không trở lại
Buồn thương cho em mộng chưa chín tới đã tàn phai
Có ai tắm được hai lần trên một giòng sông
Mà em bơi mãi một giòng trong ký ức
Thu dìu em về trên những lối rêu xưa
Lòng hiu hắt, đứng bên bờ thương nhớ
Nhớ gió thu sang xôn xao hàng lá xôn xao
Nghiêng trong mắt em vàng lá thu rơi
Ôi ! thu đã về gợi sầu
Tim tôi cánh chim vùng hoang dại
Đã thấy trong mắt em, một mùa thu tàn
Ngàn năm mây bay ngang trời rộng
Mà sao tim em như biển động
Buồn thương cho em, mộng chưa chín tới đã tàn phai
Trong chương trình Nhạc Thính Phòng 2004 tại Cullen Hall
- University Of Houston 2004
ÂM THẦM MƯA
Từ Công Phụng
1988
Espressivo
Em về gọi nắng sau hè
Lâu rồi nắng cũng chẳng về với em
Con chim làm tổ vườn bên
Cũng bay mất dạng từ đêm bão lùa
Lệ người nhỏ lạnh sông mưa,
em ngồi đợi nắng đong đưa sợi buồn
Nhưng sao nắng vẫn biệt tăm
Em tôi hong tóc âm thầm mưa bay
Quê hương sao mãi đọa đày
Trùng trùng thăm thẳm phương mây u hoài
Cuối vườn còn sót nụ mai
Cánh hoa hay cánh sầu dài trong em
Ngồi đây hồn những hắt hiu
Trong chiều tịch mịch trong chiều cô liêu
Em về gọi nắng bao mùa
Lâu rồi nắng cũng chẳng lùa vào song
Một giòng sông nhớ mênh mông
Mi em ngấn lệ một đời thương thân
Chiều mưa âm thầm mưa
Hồn em âm thầm mưa
chút gì còn lại trong em
chút gì còn lại trong tôi
chút hồn luân lạc sầu phơi cuối đời
BÀI CHO EM
1965
Chiều nay ngồi viết riêng cho em
Cho em bài hát êm đềm, trôi theo từng tiếng tơ mềm
Nhờ mây gửi đến riêng cho em
Cho em ngàn lời yêu thương, trôi trên nụ cười phong kín
Mùa Thu chợt đến trong cô đơn
Buồn bay lên mờ lấp khung trời chiều lạnh lùng
Trời còn gọi tiếng mưa đêm nay
Mưa ơi! Đừng làm buồn mắt em thơ ngây
Ô hay! Mùa Thu đến bao giờ
Mưa bay buồn giăng mắc khung trời
Người về từ trên đó để nhìn làn môi thắm
Cớ sao em còn buồn để mùa Thu đến rồi đi
Giòng sông nào vắng xa chưa em
Ru lên hồn tuổi thơ này, thêm một lần chuốc u buồn
Hồn lên ngàn phím tơ vương êm
Ru em bằng lời ca đêm, ru lên tuổi buồn em mang
Giòng sông rồi vắng xa thôi em
Đời trôi theo ngày tháng, mang nhiều kỷ niệm buồn
Tuổi thơ còn có mơ không em
Hay trôi miệt mài ngày tháng trong cô liêu
BÂY GIỜ THÁNG MẤY
Andantino
Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
lênh đênh ngàn mây trôi êm đềm
Chiều nay nếu em đừng hờn dỗi,
trách nhau một lời thôi
Tâm hồn mình đâu lẻ đôi.
Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
Anh đi tìm màu hoa em cài
Chiều nay nhớ em rồi và nhớ
áo em đẹp màu thơ,
môi tràn đầy ước mơ
Mai đây anh đưa em đi về,
mưa giăng chiều nắng tàn
cho buốt lạnh chúng mình.
Em ơi, thôi đừng hờn anh nữa,
nhìn nhau buồn vời vợi,
để mùa đông buốt giá bờ vai mềm.
Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?
Anh đi tìm mùa xuân trên đời
Mùa đông chết đi rồi mùa xuân
mắt em đẹp trời sao
cho mình thương nhớ nhau.
Tài Liệu tham khảo: Minh Phát xuất bản ngày 14 tháng 3 năm 1967
BÂY GIỜ THÁNG MẤY (Ca khúc 2)
1964
Bây giờ là tháng mấy?
Mình xa nhau đây em
Chiều nay trời mây đầy
Cho lạnh buốt vai gầy
Ngày cũ mình còn đôi
Mà nay em hờn giỗi
Thất hẹn một lần thôi
Để mộng vỡ tan rồi
Bây giờ là tháng mấy?
Chiều nay sao mưa bay
Nhớ em mấy cho vừa
Đàn lạc phím ru hờ
Chiều rơi nhẹ vào mắt
Trời chớm đông lạnh ngắt
Gió lay nhẹ hàng cây
Dáng em mờ trên mây
Mai đây em đi về
Có ai đưa chân mềm
Hôn làn tóc lưng thềm
Mà từng đêm anh đã trót
Ngày đó có anh chờ
Và nay biết ai đợi
Để đưa em đi về
Khi cuộc vui đã tan
Bây giờ là tháng mấy?
Mùa hoa đã phai chưa
Tìm quên mùa thương này
Trong nhạc lắng cung đàn
Màu mắt em còn đó
Nhìn áng mây chiều gió
Lướt bay về trời cũ
Đâu nữa ngày mộng mơ
Bây giờ là tháng mấy?
Chiều anh đi quên đường
Tìm màu hoa hương cũ
Em cài áo làm duyên
TÀI LIỆU THAM KHẢO: Tình Khúc Từ Công Phụng,
Tổ Hợp Gió xuất bản năm 1968 và tái bản 1970,
Tác Giả tái xuất bản lại tại Hoa Kỳ 1995 (Phạm Anh Dũng)
CÒN MỘT BUỔI CHIỀU
Từ Công Phụng
Chiều về im vắng
mây trắng bay, mây trắng bay trên làn tóc diễm huyền
Còn chiều nay nữa
nắng vẫn vương, nắng vẫn loang vàng vọt trên hè phố
Em có nghe giọt buồn rơi vào mắt
Nghe lối xưa mưa lạc vào thương nhớ
Trong khoảng chiều buồn ngơ ngác đợi ai
Đợi mùa thu tới
mưa hắt hiu, mưa hắt hiu trên thành phố u buồn
Còn chiều nay nữa
anh ước ao, anh khát khao được làm muôn ngàn nắng
Sẽ xóa tan một trời mây trầm lắng
Cho dáng em không hao mòn năm tháng
Ước mơ này xin đừng chắp cánh bay xa
Mùa thu mây thấp
cúi xuống hôn làn tóc
vướng víu trên tầm tay
đưa em về lối này
Làm sao anh biết
trời mùa thu cứ rơi rơi hoài
Giọt nước mắt muôn đời
làm rét mướt hồn anh ...
Nên ...
Còn chiều nay nữa
em nói đi, em khóc đi cho cạn hết u sầu
Rồi ngày mai sẽ
xa vắng nhau, nghe bước chân lạc loài trên hè phố
Nghe dáng em gợi buồn lên ngày tháng
Mang ước mơ trong bao mùa thương nhớ
Thương tuổi trẻ lưu đày trong kiếp lẻ loi
ĐÊM ĐỘC THOẠI
Từ Công Phụng
Rồi anh buồn đếm sao trời bước đi.
Đi trên môi mềm và chẩy trên ngàn suối tóc lưng thềm.
Nhẹ với tầm tay lên cuối trời gọi mắt em dịu hiền nhìn anh như thầm nói.
Ngàn kiếp không phai niềm luyến thương,
Ô ! sao em buồn chỉ nhìn thôi và không nói năng gì.
Còn đó vòng tay đan tuổi mộng đẹp mắt thiên thần nhoà trong ánh sao đêm.
Ôi ! tiếng hát em đêm nào mọc cánh bay đi lạc vào vùng trời mưa lạnh ngắt.
Ôi ! những cánh tay đem buồn ghì lên vùng tuối trắng rót sầu trên tiếng hát đi hoang.
Ngày đã xa nhau rồi đó em.
Ô hay ! bây giờ còn mình anh ngồi đan ngón tay gầy.
Ngày đó dìu nhau trong khoảng chiều, giờ cách nhau rồi mình anh thấy cô liêu.
ĐÊM KHÔNG CÙNG
Buồn rơi giữa đêm mù lẻ loi, sao người còn đi hoài đi mãi
Cho tôi hoang vắng trong đêm dài, buồn rơi lẻ loi
Nỗi muộn phiền trên vùng tóc rối, khi trời còn đi vào đêm tối
Xin thương yêu sưởi ấm đôi môi
Buồn rơi trên tâm hồn lẻ loi, thương hình hài con người nhỏ bé
Nghe bơ vơ tiếng ru ai về, ngủ đi người yêu
Thôi nụ cười em đừng chợ tắt cho một loài hoa đừng héo hắt
Cho tôi vẫn vô cùng một mình
Tìm nhau từng đêm mông lung nên không cùng
Và đêm xanh xao nên đêm gầy
Đêm bơ vơ như cuộc đời chúng mình
Và em, và tôi, và đôi môi dậy tiếng hát là chứng tích một cuộc tình
Trên giòng sông vỗ cánh bay đi
Và em, và tôi, và đôi môi dậy tiếng hát là chứng tích một cuộc tình
Trên giòng sông vỗ cánh bay đi
Niềm vui như mây trời còn trôi, trôi miệt mài trên giòng sông trắng
Trên hai vai tuổi xuân đã vàng
Còn đâu niềm vui, trên nụ cười ru người đã tắt
Xin một lần diễm huyền mái tóc, đi vào đời cho ấm đôi môi
Lệ rơi trong đêm dài lẻ loi, buồn rơi trên tâm hồn lẻ loi
Buồn rơi trên tâm hồn lẻ loi, trên tay người lẻ loi, trên tâm hồn lẻ loi
Tài liệu tham khảo: Trên Ngọn Tình Sầu
Tuyển Tập 12 tình khúc Từ Công Phụng
ĐỜI BỖNG PHÙ DU
Tôi như người ru mộng
sống cuộc đời bềnh bồng
ngó quanh đời quạnh hiu
Buồn rơi theo năm tháng
chết trên lưng tháng ngày
Tôi như loài cỏ dại
tôi như loài cỏ dại
suốt một đời chênh vênh,
suốt một đời buồn tênh .
Em có thương thì xin chút hiền ngoan thật lòng
vì cõi đời này là những đam mê là những chia ly
là những đớn đau lẻ loi
Nên vẫn hoài còng đi se cát
Biển nhớ mênh mông
tình vẫn hư không ... đời đời
Tôi như giòng sông cạn
cuốn quanh đời mệt nhoài
cuốn theo giòng nghiệt ngã
Buồn rơi theo năm tháng
úa trên lưng tháng ngày
Tôi mang hồn cỏ dại
ngu ngơ tự hỏi lòng
bỗng một ngày thiên thu
bỗng một đời phù du
@
ĐỪNG NỮA NHÉ, CHIA LÌA
Từ Công Phụng - Du Tử Lê
1994 - Van lơn, tình cảm
Và em nữa cách gì ta trốn mãi
Chạy muôn đời chiếc bóng vẫn đeo theo
Sông dấu mặt nghìn năm trong mắt buồn
Bỗng một ngày nức nở cuốn ta theo
Vẫn là em ngực chiều chim tắt thở
Gai ăn năn cào rách buổi trưa người
Môi nguyệt quế lỡ thì môi ở trọ
Một góc vườn em đỏ mẫu đơn tôi
Và em nữa nắng xanh và gió biếc
Tôi thọ thương tiếng hát cẩn đêm hoa
Sóng khua đập cũng chỉ đôi ghềnh đá
Em đập khua cùng khắp trái tim xa
Và yêu dấu tình cờ gươm giáo đó
Xẻ phân tôi thành triệu miếng tương tư
Ai dám bảo thịt da không muốn khóc
Nhìn tôi đi em sẽ hiểu mưa về!
Này yêu dấu tôi là cây xác pháo
Nổ tan thây từng buổi thiếu hơi nhau
Người vô nhiễm: mặc đời tôi ném đá
ngay hôm nay
đừng nữa nhé chia lìa
Tài Liệu tham khảo:
Trích tập nhạc: "Một Góc Đời Phôi Pha" của Từ Công Phụng
@
GIẬN HỜN
Từ Công Phụng
Nguyễn Đình Nhạc
Aug. 1997 - Van lơn, tình cảm
Em hờn anh dáng buồn như liễu rũ
Em không nhìn trời sáng hóa thành đêm
Và không nói vàng son thành tượng đá
Em quay mình sỏi đá cũng buồn theo
Anh buông viết sầu lên nhà vắng lặng
Muối sương sa lòng mặn thấu tâm can
Tiếng cười xưa đơn độc lại càng mau
Theo gió vút lời thân thương tả tơi
Chỉ vài phút thôi mà trầm tư vương đáy hồn
Chỉ vài phút thôi những u buồn như suối nguồn
Lạnh lùng thấm không gian
Nhạt nhòa dấu truân chuyên
từng ngày xưa yêu dấu sống bên nhau đầm ấm
Em hờn anh dáng buồn như liễu rũ
Nét u hoài đầy ắp những yêu thương
và không nói lòng anh sầu nặng trĩu
Thấy em buồn sỏi đá cũng buồn theo
Tài Liệu tham khảo: Trích tập nhạc: "Một Góc Đời Phôi Pha" của Từ Công Phụng
GIÁNG SINH XANH
Từ Công Phụng
Ðêm rất xanh
Một mùa đông ngàn năm chẳng quên
Một mùa đông tình lên chứa chan
Là mùa đông Chúa Giáng Sinh
Ðêm rất xanh
Từ hang đá lừa chiên tối tăm
Mùa đông ấy sáng lên rực rỡ
Tiếng reo mừng khúc ân tình
ĐK:
Kia muôn ánh sao
Cùng muôn trái tim
Hòa tiếng hát mừng
Mùa đông mới
Mừng đêm rất xanh
Mừng chúa Giáng Sinh
Mừng tiết cao đất trời
Ðêm rất xanh
Bài tình ca ngàn năm vẫn xanh
Cùng lời ru gửi muôn trái tim
Mừng ngày vui Chúa Giáng Sinh
Ðêm rất xanh
Bài tình ca mùa đông thiết tha
Làm tan vỡ trái tim lạnh giá
Mãi ngủ vùi tháng năm dài
*
*
*
GIỌT LỆ CHO NGÀN SAU
Lối rêu xưa sẽ mờ dấu chân người
người buồn cho mai sau, cuộc tình ta tan mau
Thoáng như chiếc là vàng bay
mùa thu qua, mùa thu qua hững hờ
Nhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mau
Mưa trên nụ cười mưa trên tình người
lệ nào em sẽ khóc ngàn sau
Với đôi tay theo thời gian tôi còn
một trời mây lang thang, một mình tôi lang thang
Lá vẫn rơi bên thềm vắng
từng thu qua, từng thu qua võ vàng
Nhìn nhau cho thêm đau, nhìn nhau cho mưa mau
Mưa trên cuộc đời mưa như nghẹn lời
lệ này em sẽ khóc ngàn sau ...
Một mai khi xa nhau
người cho tôi tạ lỗi
dù kiếp sống đã rêu phong rồi
Giọt nước mắt xót xa
nhỏ xuống trái tim khô một đời tôi tê tái
Lắng nghe muôn cung sầu hắt xuống đời
Một trời tôi thương đau, một trời em mưa mau
Sống buông xuôi theo ngày tháng
từng thu qua vời trông theo đã mờ
Lệ rơi trên tim tôi, lệ rơi trên đôi môi
Yêu nhau một thời xa nhau một đời
Lệ này em nhỏ xuống hồn tôi
Yêu nhau một thời xa nhau một đời
Lệ này em nhỏ xuống hồn tôi...
GIỮ ĐỜI CHO NHAU
Từ Công Phụng
Thơ: Du Tử Lê
Ơn em thơ dại từ trời
Theo ta xuống biển vớt đời ta trôi.
Ơn em dáng mỏng mưa vời
Theo ta lên núi về đồi yêu thương.
Tạ ơn em
Tạ ơn em.
Ơn em ngực ngải môi trầm
Cho ta cỏ mặn trăm lần lá ngoan.
Ơn em hơi thoảng chỗ nằm
Dấu quanh dấu quẩn nỗi buồn một nơi.
Tạ ơn em
Tạ ơn em.
Ơn em tình những mù lòa
Như con sâu nhỏ bò qua giấc mùi.
Ơn em hồn sớm ngậm ngùi
Kiếp sau xin giữ lại đời cho nhau.
Tạ ơn em
Tạ ơn em
HÓA KIẾP
Từ Công Phụng
Thơ: Nguyễn Ðông Ngạc
Em bông hoa giữa đời
Tươi cười đón gió xuân
Tỏa hương tình ngây ngất
Buồn vui sống theo ngày tháng
Em mong manh tơ trời
Như hạt sương sớm mai hồng
Anh mây bay ngang trời
Suốt cuộc đời nổi trôi
Từ khi anh gặp em
Lòng anh như chợt ấm
Ta mong cuộc đổi đời
Anh cùng em hóa kiếp
Qua mây trôi lang thang
Nghe gió ngàn hát ca
Nghe biển xanh thầm thì
Bản tình ca hạnh phúc
Trong cuộc tình đôi ta
Em ơi em ơi hãy cùng anh
Qua cuộc đời trái ngang
Dù mai trong cuộc sống
Dù mai trong cuộc sống
Có trăm nghìn đắng cay
Nhưng trên con đường tình... rực rỡ.
Dìu em đi trong mơ
Với trái tim vẫn nồng nàn
Ôi cuộc sống diệu kỳ
Này em cuộc sống diệu kỳ
Ta và em yêu nhau
Ðâu cần chi mai sau
Khi cuộc đời biết sẽ về đâu ?
HÓA THẠCH
Từ Công Phụng
Hà Huyền Chi
1992 Lento Espressivo
Tim tôi như trái mìn đợi nổ
Khi gã tới gần em gần em rồi gần em
Trong ánh mắt ngầm trao lời tình lửa
Tôi đọc thấy long lanh giòng suối hẹn
như lòng em rực rỡ hoa tươi
khi em rộng lượng mỉm môi cười
Ly rượu sóng trên môi cuống phổi tôi teo tóp nghẹn
Tôi biết là đã mất em
là đã mất em trong đời
nụ cười em mang theo gió bão trùng khơi
Tôi biết là đã mất em
Em đã biến khỏi tình tôi sông lạch
Nụ cười em cơn bão rớt hồn tôi
Gã ngồi xuống bên em trái đất nghiêng vài độ
Tôi như không còn có đó
như vật thừa em đã bỏ quên
như chiếc lược gẫy tương tư sông dài tóc mướt
như đôi giầy cũ nằm rên rỉ nhớ chân mềm
Tôi muốn bỏ đi mà núi chắn sau lưng, biển ngăn phía trước
núi cũng là em mà biển cũng là em
Từ lỡ trao thương những sợi tóc cỏ huyền
Đã quấn chặt hồn si chín kiếp
Tôi hóa thạch mà em đâu có biết em ơi!
KHI TÔI ĐẾN NƠI ĐÂY
Từ Công Phụng
1981 Lento Espressivo
Khi tôi đến nơi đây nắng rực rỡ ngoài khoang trời xa
Và lòng tôi thấy rộng mở những thiên đường
Khi tôi đến nơi đây tấc lòng sao còn nghe bàng hoàng
Tưởng chừng như tới từ từng nấm mồ hoang
Khi qua nơi đây tôi đã thấy mầu xanh cỏ hoa
tôi đã thấy trái tim hiền hòa
tôi đã thấy nụ cười bao dung
tôi nghe biết những bài tình ca của đất nước thanh bình
Khi qua nơi đây tôi bỗng thấy đồng hoang cỏ tranh
tôi bỗng thấy mắt em lạc loài
tôi bỗng thấy nụ cười băn khoan
nghe những tiếng thở dài than van của xóm nghèo bên dòng kinh đen
Tôi ra đi mà hồn tôi ở lại
Tôi ra đi mà lòng tôi cô quạnh
có ai biết rằng nửa đời tôi đã chết ở quê hương
có ai biết rằng nửa đời tôi đang sống vật vờ nơi quê người
Khi tôi đến nơi đây thoáng vọng nghe một bản tình ca
mà ngỡ tiếng khóc vọng từ chốn quê nhà
Khi tôi đến nơi đây tấc lòng sao còn nghe ủ dột
đời vui đâu đó, riêng lòng vẫn buồn tênh
*
KIẾP DÃ TRÀNG
Chiều vàng vương gót mỏi ta dừng chân phiêu du
Lặng nghe sóng gọi ngọt ngào
Hàng dừa nghiêng bóng ru nhau thầm thì lời âu yếm
Dìu nhẹ đôi cánh mềm rã rời
Đàn chim bé nhỏ ngập ngừng
Nhẹ hương gió đưa về khoảng trời cũ
Một mình ta đứng nhìn mối tình duyên tan theo
Ngàn con sóng gào bạc đầu
Nhẹ sầu lên dấu chân ghi cuộc tình nhòa trên cát
Lời người nghe đã chợt lạc loài
Trên thân dã tràng tủi phận
Hoài công tháng năm xe cát biển Đông
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ
Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời
Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người
vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời
Tình người đâu có thấu cho ta?
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên
Trên bãi cát vàng hão huyền
Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình nhiều cay đắng
Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền
Còn in vết hằn đời mình
Người ơi hãy ru tình ta vùi quên
Thời gian như ngừng trôi giữa chiều tàn tạ
Thầm gọi tên người đã vắng xa phương trời
Cuộc tình như cơn lốc mang theo hồn người
vào trùng dương khép kín u mê ngàn đời
Tình người đâu có thấu cho ta?
Thân mang kiếp dã tràng đem đời xe tơ duyên
Trên bãi cát vàng hão huyền
Chợt nghe lớp sóng xô lên đời mình niềm cay đắng
Cuộc tình trên tháng ngày muộn phiền
Còn in vết hằn đời mình
Người ơi hãy ru tình ta ... vùi quên
KHI TÔI ĐẾN NƠI ĐÂY
1981
Lento Espressivo
Khi tôi đến nơi đây nắng rực rỡ ngoài khoang trời xa
Và lòng tôi thấy rộng mở những thiên đường
Khi tôi đến nơi đây tấc lòng sao còn nghe bàng hoàng
Tưởng chừng như tới từ từng nấm mồ hoang
Khi qua nơi đây tôi đã thấy mầu xanh cỏ hoa
tôi đã thấy trái tim hiền hòa
tôi đã thấy nụ cười bao dung
tôi nghe biết những bài tình ca của đất nước thanh bình
Khi qua nơi đây tôi bỗng thấy đồng hoang cỏ tranh
tôi bỗng thấy mắt em lạc loài
tôi bỗng thấy nụ cười băn khoan
nghe những tiếng thở dài than van của xóm nghèo bên dòng kinh đen
Tôi ra đi mà hồn tôi ở lại
Tôi ra đi mà lòng tôi cô quạnh
có ai biết rằng nửa đời tôi đã chết ở quê hương
có ai biết rằng nửa đời tôi đang sống vật vờ nơi quê người
Khi tôi đến nơi đây thoáng vọng nghe một bản tình ca
mà ngỡ tiếng khóc vọng từ chốn quê nhà
Khi tôi đến nơi đây tấc lòng sao còn nghe ủ dột
đời vui đâu đó, riêng lòng vẫn buồn tênh
LỜI CỦA MẸ
Doloroso
Mẹ già lần ra trước ngõ ngóng tin con.
Thoảng nghe ngoài kia tiếng bom đạn nổ trên đồng.
Chợt thấy niềm tin vội héo trên tuổi mẹ mong.
Bạc đôi vai áo, nhạt nhoà đôi mắt tháng ngày chờ trông.
Con ơi ! Con ơi ! con biết chăng con từng tiếng bom nổ từng tiếng đạn bay như nát tan lòng mẹ. Con ơi ! mẹ xin đời thôi chiến chinh, mẹ còn cúi xin đời mẹ có con từ tuổi này đến hơi thở không còn.
Rồi mùa Xuân đến với lửa cháy quê hương.
Trên tháng năm buồn mẹ ngồi đan ngón tay nhăn.
Mái tóc pha màu hạ buồn hong da khô cằn.
Và niềm tin đó rơi theo nước mắt xót xa.
Xin cho quê hương thôi hết đau thương thôi hết hờn căm thôi hết đạn bom thôi nát tan lòng mẹ. Con ơi ! Con ơi ngoài kia lá rơi mùa Đông đã qua lòng mẹ héo hon, nhìn mùa Xuân chết trên từng ngón tay.
*
LỜI CUỐI
(1968)
Thôi đừng tìm đến nhau làm gì
Thôi đừng nhìn nhau nữa mà chi
Đường về ngày mai xa lắm
Tương lai chưa vừa tầm hái tay này
Trời đọa đày cho cay đắng
Nên ta không còn nương cánh nhau mà đi
Đường về nhà em xa lắm
xin tình người đừng dối gian thêm buồn
Kỷ niệm nào như muốn khóc,
Nên tôi xin một lần được trao hết cho nhau
Bằng một lần đôi mắt nai tơ
Xin yêu nhau như tuổi ngây thơ
Thôi đừng tìm đến nhau làm gì
Thôi đừng nhìn nhau nữa mà chi
Đường vào ngày mai sỏi đá
Thôi em về quên hết đi ngày xưa!
Tài liệu tham khảo:
Trên Ngọn Tình Sầu: Tuyển Tập 12 tình khúc Từ Công Phụng
LỐI MÒN THIÊN CỔ
Thơ: Tuệ Nga - 1996
Em có về ngang con suối xưa
Gom dùm ta nhé chút âm thừa
Con sông tuổi nhỏ mùa xa ấy
Mà ngỡ dòng đời chưa đã xưa
Đời như sương trắng trăng mây trôi
Gối mộng thời gian vút cánh rồi
Ai khắc thơ sầu trên phiến đá
Cho mình tiếc nuối những ngày qua
Đất lạ thu về
lá rơi ngập hồn
Tuyết sương vây phủ
một khung đời buồn
Lối mòn thiên cổ
tình ai bi lụy
Sao đời còn mãi
những âm vang
nỗi buồn mênh mang
Tình đã xa vời như tuyết bay
Hiếm hoi hạnh phúc chuỗi thu gầy
Ai đem nắng dệt màu hoa nhớ
Lượng sóng ân tình biển mãi say
Tài Liệu tham khảo:
Trích tập nhạc: "Một Góc Đời Phôi Pha" của Từ Công Phụng
* Bài liên quan:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bạn từ đâu đến..
Bạn từ đâu đến bạn ơi!
Đến thì nhớ nhé đôi lời thăm nhau..
Pageviews: 374,323 - 23/09/2016
Sắc tím Đài Đông
Sương khói
Suy tư vầng trán thêm gầy
Em ơi! khói thuốc vàng tay vẫn buồn..
Và mây vẫn trôi giữa dòng đời.......
................ bụi bặm...
..... Người đi qua đời.. chợt.. ...
............cũ đến chẳng còn quen.......
................. TTM
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét