Cám ơn em, Jo.
Lời dặn dò của cha dành cho con gái.
Một người không tốt với con, con không nên quá bận tâm. Trong cuộc sống của con, không ai phải có nghĩa vụ đối tốt với con trừ cha mẹ. Còn với những người tốt với con, con nên trân trọng và biết ơn điều đó. Nhưng con cũng cần phải có chút đề phòng bởi mỗi người khi làm bất cứ việc gì đều có mục đích riêng. Hãy nhớ, họ tốt với con không đồng nghĩa với việc họ phải quý mến con.
Không có ai là không thể thay thế, không có vật gì thuộc hoàn toàn sở hữu của con. Vì thế, nếu sau này người con yêu thương không còn ở bên, hay họ không còn là nơi con có thể đặt niềm tin, con cũng đừng bi lụy. Sinh mệnh con người thực sự ngắn ngủi, con đừng để mỗi ngày trôi đi vô ích. Người ta tham vọng sống lâu nhưng con chỉ cần sống hạnh phúc mỗi ngày. Hãy trân trong và yêu lấy cuộc sống hiện tại của con.
Trên đời này không có gì là nhất cả, tình yêu chỉ là cảm giác bất chợt đi qua cuộc đời con, nhưng nó sẽ theo thời gian và lòng người mà thay đổi. Nếu như người đó rời xa con, con hãy học cách chờ đợi. Hãy để thời gian rửa sạch vết thương, để tâm hồn con lắng lại rồi nỗi đau của con cũng sẽ dần biến mất. Con đừng mơ ước một tình yêu hoàn hảo, cũng đừng thổi phồng nỗi đau khi nó không còn.
Có những người thành đạt mà không cần trải qua nhiều trường lớp, nhưng điều đó không có nghĩa con thôi nỗ lực học tập. Kiến thức con học được chính là vũ khí con cần có, hãy nhớ người ta không thể làm gì nếu họ chỉ có tay không.
Con không nhất thiết phải chăm sóc cha nửa cuộc đời còn lại và cha cũng thế. Khi trưởng thành, con có thể tự mình bước đi, trách nhiệm của cha cũng đã kết thúc. Sau này dù con hạnh phúc hay buồn đau, con đều phải tự mình lựa chọn và có trách nhiệm với nó.
Con có thể bắt mình phải giữ chữ tín, nhưng không thể yêu cầu người khác làm thế với mình. Con có thể yêu cầu bản thân phải đối đãi tốt với người, nhưng con không thể kì vọng người ta sẽ làm ngược lại. Khi con tốt với họ, họ không có nghĩa vụ phải tốt lại với con. Hãy nhớ điều này nếu không con sẽ luôn gặp ưu phiền trong cuộc sống.
Cha đã mua vé số trong 26 năm thế nhưng chưa một lần trúng, điều đó nói lên rằng muốn giàu có phải dựa vào nỗ lực làm việc của bản thân, trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí cả.
Chỉ những ai có duyên phận mới trở thành người thân của nhau, cho dù trong cuộc sống bận rộn con ít khi gặp mọi người, nhưng con hãy trân trọng từng khoảnh khắc khi còn bên họ, hãy dành cho họ thời gian để yêu thương con hơn, và hãy gọi điện cho mẹ con.
Sưu tầm
cam on !
Trả lờiXóaCói như dặn mình
Trả lờiXóaCó khi đúng như vậy Bống nhỉ!
Trả lờiXóaTất cả những người đều nên nghe những điều bố nói thế này chị nhỉ ? Cám ơn chị chia sẻ , hay lắm ạ
Trả lờiXóaDặn con gái và dặn cả chính mình...:) Để chạy qua ôm Mẹ một cái liền nè, khỏi cần gọi điện :))
Trả lờiXóaVậy là con gái ngoan của Mẹ đó Trúc à!
Trả lờiXóaCó người cha thâm thúy vậy đáng kính biết bao Gió nhỉ?
Trả lờiXóahãy gọi điện cho mẹ con......Khi bối rối và cả khi Phấn chấn nữa!
Trả lờiXóaMẹ luôn là Vĩnh cửu bên Con! Hãy nhớ lời Cha....
Em đọc bài này ở đâu đó một lần, thấy thương Người Cha này... bởi em cứ nghĩ, Ông phải trải qua nhiều lắm những trạng thái này để rút lòng mà cho con mình những lời khuyên tốt...
Trả lờiXóaVì em nhớ luôn một câu: Lời khuyên nhiều khi rất gần với lời thú tội...
Thấm thía qúa chị ơi ! Cảm ơn chị !
Trả lờiXóaCha Bicon giỏi quá.. heee
Trả lờiXóa"Văn là người" Khi người ta trải nghiệm rồi thì mới có đủ lời lẽ rút ra từ xương tủy mà viết đúng em nhỉ!
Trả lờiXóaChị cũng thấy hay quá nên đem về để tự khuyên mình nữa đó CT ơi!
Trả lờiXóaCám ơn chị , cám ơn những lời dặn dò ...!
Trả lờiXóaEm thích bài này ghê.
Trả lờiXóaVà em cũng thấy chị bên nhà anh Jo.
:)
Anh ấy sưu tầm nhiều bài hay lắm đó TĐH ơi!
Trả lờiXóaDạ! Em cũng sang đọc thường xuyên đó chị.
Trả lờiXóaNhưng em thấy ít người vào trao đổi với anh Jo quá.
Anh ấy cùng quê Nam Định với em đó chị ơi.
Anh ấy cứ như con kiến tha mồi về tổ, ít bạn vì nhiều lẽ đó em à. Thôi mình cứ là bạn của anh ấy cho vui nhé.
Trả lờiXóaDạ! Em sợ anh ấy đang muốn bỏ Mul đó chị.
Trả lờiXóaEm vừa nói chuyện với anh ấy hôm kia mà.
Hức.
Chị vừa qua viết vài giòng rồi.
Trả lờiXóaTrong nhà em có nhiều blogger rất cá tính nhưng lại ít bạn, em cũng chẳng hiểu sao nữa. Và dần họ không chơi blog, bỏ luôn. Em cứ buồn suốt.
Trả lờiXóaRồi thấy những nhà khác chả có gì cá tính nhưng người ngựa vào như nêm.
Chính em tự thấy chạnh lòng.
Tiếc thế em nhỉ. Vào blog là cũng muốn có bạn bè để chia sẻ, cuối cùng con người thật cô đơn em ạ.
Trả lờiXóaChúng ta gặp nhau cũng từ một mối nhân duyên, và xa nhau cũng vì nhân duyên đã đứt đoạn đó em.
Trả lờiXóaBuồn nhưng cũng không thể tránh được, phải không TĐH?
Dạ! Bởi thế mà em luôn trân trọng và giữ gìn những tình bạn ấy. Thiệt may là vài người em đã gặp gỡ và có trao đổi qua điện thoại ạ.
Trả lờiXóatks chi,
Trả lờiXóa