Ai đã đọc qua tác phẩm "Vòng tay học trò" của Nguyễn thị Hoàng được xuất bản vào năm 1966
- riêng tôi thì đọc vào những năm 1970s - thì hẳn cũng biết thời ấy đã từng xôn xao như thế nào, xôn xao không chỉ trong giới phụ huynh học sinh, mà cả trong giới học sinh sinh viên của chúng tôi thủa ấy, và mấy vị nữ giáo sư trẻ xinh mới ra trường cũng vì cái tựa đề của tập tiểu thuyết ấy mà khổ sở đến.. rộn ràng mà bước qua những câu nói bóng gió của mấy cậu học sinh và sinh viên của khối cuối cấp của chúng tôi thủa ấy. Cái lứa tuổi dậy thì mới biết yêu, biết hờn giận, biết xôn xao với gió với mây thủa ấy thật ngây thơ đằm thắm biết bao. Nhất là thời ấy ảnh hưởng của Nho giáo của Khổng giáo vẫn còn sâu đậm trong tâm trí của gia đình của tuổi trẻ chúng tôi.
Đó là nói về một trong vài tác phẩm của nhà văn Nguyễn Thị Hoàng, chứ chắc ít ai đã đọc qua thơ của nữ sĩ. Hôm nay tôi chợt nhớ tới tác phẩm
"Vòng tay học trò" của bà, và lại muốn biết Bà hiện nay ra sao, thế là tôi đi tìm, thì tình cờ thấy một bài thơ "Lời Rêu" của Nguyễn Thị Hoàng.
Đọc tựa bài thơ "Lời Rêu", những lời mà để tới lên rêu, thường lời nói ra là mất, nhưng lời nói ở đây cô đọng lại để trở thành lời rêu, rêu phong với nỗi niềm trải dài những nhung nhớ,
"nỗi nhớ đầy quyên sinh" nỗi nhớ đến quyên sinh mà vẫn như rưng rức bừng sống trong buổi chiều .. run run... một mình.
Bây giờ nữ văn sĩ tuổi đời đã cao, nhưng những vần thơ của Bà để lại chẳng già chút nào cả...
"Uống cùng nhau một giọt... Say dùm nhau một giọt! ...Vướng dùm nhau sợi tóc.."., mà thật là lạ, từng lời.. từng lời thơ thật là đằm thắm.. cùng giọng ca của Hồng Ngọc nghe đến chất ngất cả hồn người...
TTM.
Tản mạn, nhân đọc "Lời Rêu" của Nữ văn sĩ Nguyễn Thị Hoàng.
PP. 8/3/2012
Lời Rêu
thơ Nguyễn thị Hoàng
Ai đi qua xa vắng,
bỏ chiều run một mình.
Giọt cà phê máu mặn,
nỗi nhớ đầy quyên sinh.
Mười hai năm tỉnh giấc,
trắng đôi bờ tóc đen
Dáng tinh cầu vỡ nát,
đôi tay nào ru đêm
Uống cùng nhau một giọt,
đắng cay nào chia đôi
Chung một niềm đơn độc,
Riêng môi đời pha phôi.
Say dùm nhau một giọt!
Chút nồng thơm cuối đời.
Vướng dùm nhau sợi tóc,
Ràng buộc trời sinh đôi.
Cơn mưa chìm nước mắt,
phủ kín đời chia hai
Thời gian chung đã mất,
Tháng ngày riêng cũng phai
Ngày mai ta bỏ đi,
trần gian xin trả lại
Đá tảng nào vô tri,
chết một đời rêu dại
Chỉ còn trong bóng tối,
dấu tay nào trên tay
Tiếng im trong lời nói,
mây quên trời tóc bay
Mang bức "Chân và Một đời Rêu dại"
của Cẩm Tuyến về đây rồi.
Cám ơn em nhé! CT ơi!
Bài thơ này được một nhạc sĩ hải ngoại Hạnh Cự phổ nhạc
và cũng được Phú Quang phổ nhạc nữa, bài do Phú Quang phổ nhạc được nhiều ca sĩ hát, nhưng có lẽ giọng của Hồng Ngọc nghe tha thiết hơn cả.
Cái clip nhạc này do Gioheomay làm riêng tặng TTM.
Cám ơn em Gió ơi!
Nhạc Phẩm: "Lời Rêu"
Thơ: Nguyễn Thị Hoàng
Phổ nhạc: Phú Quang
Do Hồng Ngọc trình bày.
Hình minh họa do Gió trình bày.
♥ Ghi Chú:
Nguyễn Thị Hoàng (1938-) là một nhà văn nữ ở miền Nam Việt Nam trước năm 1975. Bà sinh năm 1938 tại Huế, tốt nghiệp Đại học Văn khoa, Viện đại học Đà Lạt. Sau khi tốt nghiệp, bà đi dạy học tại Đà Lạt. Năm 1966 bà nghỉ dạy, chuyển sang viết văn.
Tác phẩm đầu tay là Vòng tay học trò xuất bản năm 1966 đã tạo được sự quan tâm của dư luận đương thời. Nhiều ý kiến phê phán tác phẩm này có nội dung vô luân do viết về quan hệ tình cảm giữa một cô giáo trẻ và cậu học trò phổ thông học cùng trường cô giáo dạy.
Các tác phẩm khác bao gồm: Trên thiên đường ký ức (1967), Về trong sương mù (1970), Bây giờ và mãi mãi (1974).
Thơ phổ nhạc: http://www.thonhacviet.com/thophonhac/index2.html